LY CÀ PHÊ CÒN NỢ (Chàng Đông Ry Nguyễn)

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail

Chuyện buồn vui đời lính…

May be an image of 1 person, standing and sky

(Ảnh chụp khi trở lại Đức Cơ)

Sau trận tăng cường giải tỏa Lệ-Minh
Cả pháo đội về Hàm-Rồng nghỉ dưỡng
Ra phố núi định…”đi lên đi xuống”
Chưa kịp tán cô nào đã có lịnh hành quân
Bụi mịt mù theo nòng súng rung rinh
Qua Bầu-Cạn dàn quân nghênh đón địch
Vùng Thanh-An đồi non cây lúp xúp
Không sợ em du kích núp nheo xùm
Sau ba ngày say khói súng quên ăn
Ta bỗng bị trời hành lên cơn sốt
Khi nóng đốt miệng phồng không thở được
Khi lạnh tràn run rét đắp mền đôi
Lấy lý do đang lửa bỏng dầu sôi
Pháo đội trưởng đì không cho di tản
Ta chỉ được lui về kho giữ đạn
Cùng một thằng cũng sốt rét như ta
Cả hai thằng đều bủng mặt vàng da
Nằm húp cháo nhìn trời sau kẽ đá
Ba bốn đêm xem chừng cơn sốt hạ
Ta bỗng thèm…thuốc lá với cà phê
Đợi sáng trời lần chống gậy qua khe
Mò ra được quán cà phê cạnh chợ
Em chủ quán chào ta cười rạng rỡ
Ta thấy đời bỗng lại đẹp như mơ
Em môi hồng má đỏ rất ngây thơ
Mắt quờ quạng ta chưa chiêm ngưỡng hết
Chỉ lặng yên quẹt diêm mồi điếu thuốc
Rít một hơi…sao đắng nghét miệng mồm
Cơn sốt ùn bất chợt bỗng bùng lên
Đầu choáng váng nổ ra toàn đom đóm
Ta gục xuống trên chiếc bàn lênh láng
Rồi mê man không còn biết chi trời
Khi tỉnh nhìn chỉ thấy bức tường vôi
Và khuôn mặt của một nàng y-tá
Ta chợt nghĩ…đến ly cà phê đá
Không nhớ mình đã kịp trả tiền chưa!
o0o
Bốn mươi năm…ta trở lại chốn xưa
Tìm trả nợ ly cà phê thuở nọ
Cả một vùng bây giờ là phố xá
Ta lơ ngơ như Từ Thức về trần
Dạo một vòng tìm người lớn hỏi thăm
Nhận những cái lắc đầu lạnh ngắt
-Em chủ quán ngày xưa không nhớ tên nhớ mặt
Em ở phương nào…ta xin lỗi em nghen!
Chàng Đông Ry Nguyễn