« Người ta có thể lừa dối một người, hai
người, nhưng người ta không thể lừa dối
cả một dân tộc.
« Người ta có thể nói dối một hai lần,
nhưng người ta không thể nói dối mãi. »
( Abraham Lincolt )
Đế quốc cộng sản Liên Sô và Đông Âu đã sụp đổ cách nay đã hàng chục năm, thế mà Cộng sản Việt Nam vẫn tồn tại. Sự kiện này làm cho nhiều người đặt câu hỏi : « Cái gì, lý do gì giúp cộng sản Việt Nam vẫn tồn tại ? «
Chúng ta hãy cùng nhau xem xét vấn đề, để tìm ra câu trả lời thỏa đáng nhất.
I ) Cộng sản Việt Nam không sụp đổ như các nước Đông Âu vào những năm cuối thập niên 80, vì lúc đó Gorbatchev chú trọng đến cải tổ chính nước ông và những nước gần Liên Sô ; đó là Đông Âu. Trong khi đó Cộng sản Việt Nam ở xa. Thêm vào, Gorbatchev không muốn làm sứt mẻ mối bang giao Nga Hoa vừa mới được hàn gắn lại ; và Gorbatchev hi vọng rằng Triệu tử Dương, đương kim Tổng Bí Thư Đảng cộng sản Tàu, cũng là một con người cải cách, sẽ làm thay đổi nước Tàu ; và một khi nước Tàu thay đổi thì Cộng Sản Việt Nam cũng thay đổi theo (1). Không dè ý định cải cách của Triệu tử Dương bị thất bại trong biến cố Thiên an Môn. Liền sau đó phái bảo thủ thắng thế ở Trung Cộng, Triệu tử Dương phải từ chức Tổng bí thư, rồi bị cách chức, thanh trừng, giam lỏng. Cộng sản Việt Nam vội vàng thần phục ngay Trung Cộng, mặc dầu trước đó theo Liên Sô, đã hết lời chửi Trung Cộng.
I I ) Vì chế độ cộng sản Việt Nam là do hai đảng Cộng sản Tàu và Liên sô dựng lên và cũng nhờ ngoại bang mà tồn tại; nên sau khi Liên sô sụp đổ, Cộng sản Việt Nam vội vã phải bám vào Trung cộng qua cuộc họp ở Thành Đô năm 1992.
Có lẽ trong lịch sử Việt Nam chưa có một chính quyền nào vọng ngoại, quỵ lụy ngoại bang, vô liêm sĩ, như chính quyền cộng sản hiện nay. Chúng ta nhớ những lời chửi rủa Trung Cộng, nào là « chủ nghĩa bành trướng và bá quyền Trung Cộng « , « Kẻ thù liền đất, liền biển, liền trời « chưa ráo mực, nay Liên Sô sụp đổ, ý thức rất rõ rằng có được chính quyền là do ngọai bang, nay giữ được chính quyền cũng là do ngoại bang, nên Cộng sản Việt Nam vội vã theo Trung Cộng, gửi một phái đoàn hùng hậu sang Tàu gồm có Tổng bí Thư, Thủ tướng, cố vấn Bộ Chính trị và phần lớn giới lãnh đạo quan trọng trong đảng cộng sản Việt Nam. Trung Cộng đã bỉ mặt Việt Nam bằng cách không tiếp ở thủ đô mà tiếp ở Thành đô, bắt Phái đoàn cộng sản Việt Nam đi đường bộ, chứ không phải đường hàng không ; Đặng tiểu Bình, lúc đầu hứa xuống tiếp xúc ; nhưng sau đó không xuống và còn tuyên bố : « Cộng sản Việt Nam là phường ăn cháo đái bát. Tôi không muốn gặp. » Để hiểu rõ sự nhục nhã của Phái đoàn cộng sản Việt Nam ở Thành Đô năm 1992, tôi xin Quí Vị coi Nhật ký của ông Trần quang Cơ, đương kim Thứ Trưởng Bộ Ngoại giao lúc bấy giờ và có mặt trong phái đoàn.
I I I ) Cộng sản Việt Nam vẫn tồn tại là nhờ tiền của cộng đồng hải ngoại gửi về để tiếp máu
Ngân sách quốc gia của Cộng sản Việt Nam khoảng 20 tỷ$ ; trong khi đó người Việt ở hải ngoại gửi về Việt Nam khoảng 8 tỷ, gần nửa ngân sách quốc gia để tiếp máu cho cộng sản. Nhìn vào những cuộc tranh đấu cho tự do, dân chủ nhân quyền, chống lại cộng sản gần đây ở Nga Sô, Đông Âu, chúng ta thấy những nước này cũng có một cộng đồng hải ngoại rất lớn, nhưng số tiền họ gửi về tiếp máu cho cộng sản rất ít, ngược lại số tiền họ gửi về giúp những tổ chức đấu tranh chống cộng sản lại rất lớn. Hoàn toàn trái ngược với Việt Nam. Tôi không giờ chủ trương là không gửi tiền về, cũng như không bao giờ về Việt Nam, vì chúng ta là con người nhân bản, thương gia đình, yêu quốc gia ; khi bố mẹ chúng ta bệnh hoạn, cần tiền bắt buộc chúng ta phải gửi về. Cũng như tôi hoan hô những người về Việt Nam mà tự biến mình thành một chiến sĩ đấu tranh gián tiếp hay trực tiếp, kín đáo, ầm thầm cho lý tưởng tự do, dân chủ, cho quốc gia, dân tộc. Nhưng tôi rất khinh bỉ những người về Việt Nam để tìm thú vui trên sự đau khổ của dân, ăn một bát phở mà có cả mấy em đứng chung quanh xin lại phần thừa, hay tìm thú vui nhục dục trên thân xác những chị em phụ nữ vì túng quẫn do chế độ cộng sản gây ra, phải bán thân nuôi miệng. Những kẻ này rất là đáng khinh bỉ.
IV ) Cộng sản Việt Nam vẫn tồn tại là vì một số nước Tây phương, bắt đầu bởi Hoa kỳ, muốn nương Cộng sản Việt Nam để từ từ tách Việt Nam ra khỏi quỹ đạo Trung Cộng, trong viễn tượng một cuộc tranh hùng Tây phương- Trung cộng mai sau
Không ai chối cãi hiện nay siêu cường thứ nhất thế giới vẫn là Hoa Kỳ và Hoa kỳ muốn duy trì thế đứng này càng lâu càng tốt. Để được như vậy, có nhiều việc phải làm, trong đó có việc triệt hạ những cường quốc nào không chấp nhận ưu thế của mình, tất nhiên trong đó có Trung cộng. Tuy nhiên chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ luôn luôn là củ cà rốt và cái gậy. Nếu ngoan ngoãn theo Hoa Kỳ, đi theo mô hình tổ chức nhân xã dân chủ, tự do và kinh tế thị trường, chấp nhận luật chơi của thế giới, thì sẽ có phần lợi. Ngược lại, nếu không chịu, thì là cái gậy, cái gậy có thể đi từ kinh tế, thương mại, chính trị, ngoại giao đến ngay cả quân sự, nếu cần. Tất nhiên dùng quân sự, khả thế này rất ít đối với Trung Cộng và Việt Nam ; nhưng cũng không thể loại bỏ hoàn toàn
V ) Để thay đổi thể chế tại Việt Nam và Trung cộng, khả thế dùng quân sự như ở Irak và A phu hãn rất ít có thể, vậy chỉ còn khả thế dùng ngoại giao, kinh tế, thương mại. Tuy nhiên Trung cộng và Việt Nam có khả thế đóng cửa không tiếp xúc với nước ngoài như Bắc Hàn, vì vậy Hoa kỳ và Tây Âu phải ve vãn trước, chẳng khác nào như để con cá cắn câu, thì phải dùng mồi giả dụ con cá, nên thời gian phải lâu, phải lúc mềm lúc cứng, lúc dùng cà rốt, lúc dùng cây gậy.
Ngày hôm nay ai cũng nhìn thấy 2 con cá Trung Cộng và Việt Nam đã cắn câu Hoa Kỳ khá đậm. Tổng sản lượng Trung Cộng khoảng 3 000 tỷ $ ; trong đó hơn 1 000 tỷ $ là ngoại thương mà phần lớn với Hoa Kỳ. Tổng sản lượng Việt Nam khoảng gần 90 tỷ, trong đó hơn 2/3 lệ thuộc ngoại thương, mà phần lớn cũng là xuất cảng sang Hoa Kỳ.
Nếu chúng ta quan sát chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ gần một thế Kỷ nay, thì chúng ta thấy 2 đảng Cộng Hoa và Dân chủ luân phiên nhau đóng vai trò thích hợp của mình tùy theo từng hoàn cảnh. Trong 8 năm qua của chính quyền Cộng Hòa, đó là dụ 2 con cá Trung Cộng và Việt Nam cắn câu và đã cắn câu, nay đến lượt đảng Dân chủ giật. Nhưng ngày giờ, năm nào giật, thì chưa rõ.
VI ) Cộng sản Việt Nam còn tồn tại là vì quá ác ôn, côn đồ, núp dưới 3 phòng tuyến : 1) Bộ máy thông tin tuyên truyền bôi bác sự thật và cho dân ăn bánh vẽ, mặc dầu sự thật hoàn toàn trái ngược, với 700 tờ báo và 200 đài phát thanh ra rả tuyên truyền theo kiểu Đức quốc xã của Goebel : « Một sự việc dầu sai, không đúng sự thật ; nhưng chúng ta cứ nhắc đi nhắc lại nhiều lần, lúc đầu dân không nghe, còn bán tín bán nghi, nhưng nhắc mãi thì dân tin đó là sự thật. » Bộ máy tuyên truyền này được sự trợ giúp không nhỏ của một số trí thức hèn hạ, bán rẻ lương tâm để phục vụ bạo quyền chỉ vì một số đặc quyền, đặc lợi ; 2) Bộ máy công an dọa nạt với cái súng cái còng, phụ thêm với bộ máy pháp lý vu khống chụp mũ : Tất cả những người nói lên sự thật, nhưng không đúng với đường lối chế độ đều bị chụp mũ là phản động, âm mưu lật đổ chính quyền ; 3) Chính sách hộ khẩu : Tất nhiên ngày hôm nay chính sách hộ khẩu không có thể áp dụng với toàn dân như khi trước. Tuy nhiên nó vẫn được áp dụng đối với những người đấu tranh cho tự do, dân chủ, bằng cách không những làm cho họ mất việc làm, mà cả chồng con và ngay cả những người trong gia đình của họ. Thêm vào đó gần đây bạo quyền còn thuê những du côn, du kề ném cứt vào nhà cố Viện Trưởng Viện Nghiên Cứu Mác-Lê, Hoàng minh Chính và nhà văn Trần khải thanh Thuỷ. Quả là một chính quyền du côn, vô liêm sỉ, lịch sử Việt Nam và ngay cả lịch sử thế giới không có một chính quyền nào mạt hạng như vậy. Không thể nói những vụ này là không có quyết định của Bộ Chính trị và những lãnh đạo cao cấp cộng sản.
Tôn Tử có viết : » Người giỏi trong những người giỏi, đó là khuất phục quân địch mà không làm tan quân địch ; chiếm được thành người mà không làm bể thành người ; lấy đuợc nước người mà không làm vỡ nước người. «
Cộng sản Việt Nam không phải là người giỏi trong những người giỏi ; vì khuất phục được quân miền Nam, nhưng đã làm tan quân miền Nam ; chiếm được thành miền Nam, nhưng đã làm vỡ thành ; lấy được nước miền Nam, nhưng đã làm vỡ nước.
Thêm vào đó, ngày hôm nay, người ta thấy cảnh không những quân Việt Nam Cộng hòa tan, mà quân cộng sản cũng bắt đầu tan ; với cảnh : « Đầu đường đại tá vá xe ; cuối đường thiếu tướng bán chè đậu đen ; « Đại tá và tướng đây là cộng sản. Thành VNCH tan, nhưng thành cộng sản cũng bắt đầu bể ; với sự kiện dân đã nhìn thấy rõ bộ mặt buôn dân, án nước của cộng sản, dâng đất nhượng biển cho Tàu, thản nhiên cụng ly, ăn mừng « Tình hữu nghị Việt Hoa muôn đời thắm tươi « , trong khi đó thì hải quân Trung Cộng bắn chết ngư phủ Việt Nam. Nước VNCH vỡ, nhưng nước cộng sản cũng bắt đầu vỡ ; với sự kiện những « Bà mẹ chiến sĩ « nay phải xuống đường, biểu tình chống đối vì oan ức, bất công.
Chế độ cộng sản Việt Nam không thể tồn tại lâu dài nữa, sớm ngày sẽ sụp đổ, vì lòng dân oán hận, đi ngược lại lòng dân ; vì cộng sản độc đóan, độc tài, đi ngược lại chiều hướng tiến bộ của văn minh nhân lọai ; đó là tôn trọng tự do, dân chủ, nhân quyền.
Paris ngày 26/03/2009
Chu chi Nam