Luận thời cuộc: 26 tháng 10
Ngày Quốc Khánh của Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa
Sau 50 năm, bốn chữ VIỆT NAM CỘNG HÒA vẫn còn là một văn bản hợp pháp và chính danh cho những người Việt Nam muốn dùng để đòi hỏi tự do, dân chủ ở trong nước cũng như nơi hải ngoại. Nhưng mấy ai nhớ đến ngày Quốc khánh 26 tháng 10 và Tổng Thống Ngô Đình Diệm – Người lãnh đạo, tạo dựng ra VIỆT NAM CỘNG HÒA.
Hầu hết những người còn quan tâm về thời cuộc từ vận mệnh quốc gia đến đời sống của hiện nay, tất cả đều muốn dấn thân để đấu tranh “Tìm lại hai chữ Tự Do cho đất nước và dân tộc”.
Nhưng, nhìn lại quãng đường đấu tranh mà chúng ta đã và đang làm đều chưa đưa ra được một sự sáng tỏ nào để có thể khả dĩ chấp nhận đó là một đường lối chính danh.
Vì chúng ta không có chủ thuyết chiến lược để làm nền tảng chung cho hành động, khả năng thay đổi chiến lược đoản kỳ và trường kỳ đã không được thay đổi theo nhu cầu và sự biến đổi quá nhanh của thời cuộc.
Trong khi đó từ năm 1945 đến nay, Cộng sản Việt Nam đã lợi dụng lòng yêu nước của dân tộc Việt Nam, dựa vào đó làm chiến lược và chiến thuật để làm nền tảng thực hiện đường lối độc tài đảng trị, gieo rắc thống khổ lên mọi tầng lớp dân chúng Việt Nam.
Việt cộng đã và đang đánh lừa dư luận thế giới trong nhiều thập niên qua về hai chữ “Dân chủ”.
Dựa vào lòng khát khao hai chữ “Tự do” khi đang bị sống dưới ách đô hộ của bọn thực dân Pháp thời trước 1954.
Dựa vào nhược điểm trình độ dân trí thấp của dân tộc.
Dựa vào nhiều khuyết điểm của tầng lớp lãnh đạo không chịu nâng cao đời sống cho dân chúng. Không nhường cơm sẻ áo cho đồng bào mà chỉ biết làm tay sai, vơ vét của dân cho ngoại bang. Hà khắc dân chúng để hưởng đặc quyền cai trị, coi đồng bào như cỏ rác giống như cộng sản hiện nay.
Vì thế mà cộng sản đã dễ dàng chiếm đoạt quyền cai trị sau khi đã đánh lừa được sự nhẹ dạ của dân chúng, của những kẻ ngu dại ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản.
Nhìn lại lịch sử cận đại, Việt cộng đã hoàn toàn lộ diện bộ mặt thật của một bè lũ phản dân hại nước, một tầng lớp bóc lột mới trên sức sống của dân tộc Việt Nam. Bọn hút máu nhân dân mới này thật sự chưa bao giờ đem lại cho dân tộc sự an vui, thanh bình và tự do cả.
Để giới hạn phạm vi của đề tài, nơi đây tôi xin đặt ra ngoài mọi dị biệt về quan điểm để chỉ nói đến ý nghĩa về ngày 26 tháng Mười – Ngày Quốc Khánh chưa quên của Việt Nam Cộng Hòa.
Kể từ ngày song thất (7/7/1954) ông Ngô Đình Diệm chính thức chấp nhận vai trò thủ tướng của quốc gia VN. Đó cũng chính là thời gian đen tối nhất của chiến cuộc Đông Dương. Một cuộc chiến không chính danh giữa người Pháp và cộng sản Việt Nam, một công cụ của cộng sản quốc tế đương thời.
Trong khi đó áp lực của tư bản đương thời giành giật thị trường và quyền lực cai trị thế giới đã áp đặt cho dân tộc VN một hiệp định oái oăm được ký kết tại GENEVE ngày 20/7/1954 để chia đôi đất nước VN. Chính hiệp định này đã mang đến cho phần đất Bắc một giải khăn tang từ vĩ tuyến 17 trở ra.
Trong khi đó phân nửa đất nước còn lại về phía Nam vĩ tuyến 17 bên này cây cầu Hiền Lương là phần đất của TỰ DO mà Thủ tướng Ngô Đình Diệm sau khi chấp chánh đã di cư được hơn một triệu đồng bào di cư vào miền Nam tìm tự do với muôn vàn khó khăn.
Đồng bào miền Bắc di cư vào miền Nam đã tin tưởng vào uy tín lãnh đạo của Thủ tướng Ngô Đình Diệm đã chấp nhận lìa bỏ quê cha đất tổ để được sống trong tự do và thanh bình.
Chính phủ của Thủ tướng Ngô Đình Diệm với tiếp tay của một số người yêu nước thật sự lúc bấy giờ đã đến với nhau từ các đảng phái, tôn giáo không phân biệt cá tính và đường lối. Tất cả đã dồn nỗ lực để củng cố một nền chính trị ổn định đem lại sự an bình cho phần đất còn lại.
Đứng trước tình hình cực kỳ khó khăn về chính trị, kinh tế và xã hội lúc bấy giờ dựa trên hậu thuẫn sức mạnh đoàn kết của các đoàn thể. Chính phủ Thủ tướng Ngô Đình Diệm đã tổ chức một cuộc trưng cầu dân ý vào ngày 23 tháng 10 năm 1955 nhằm chọn ra một thể chế và người lãnh đạo chính thức cho miền Nam Việt Nam.
Hơn 90% dân chúng đã chấp nhận đề cử ông làm quốc trưởng và sau khi Quốc hội lập hiến đầu tiên được tổ chức bầu cử vào ngày 4/3/1956.
Vì căn cứ vào Hiệp định Geneve 20/7/1954 thì đúng ngày 26/4/1956 người lính lê dương Pháp cuối cùng phải rời bỏ Việt Nam, cho nên giới sinh hoạt chính trị ở miền Nam Việt Nam cùng với Quốc trưởng Ngô Đình Diệm đã cùng với Quốc hội Lập Hiến bấy giờ đã thảo luận và hoàn thành một văn bản pháp chế. Đó là sự hình thành Hiến pháp đầu tiên vào ngày 26/10/1956, và từ đó miền Nam Việt Nam có quốc hiệu chính thức là VIỆT NAM CỘNG HÒA.
Bốn chữ VIỆT NAM CỘNG HÒA và ngày quốc khánh 26/10 khởi sự để đánh dấu sự chấm dứt giai đoạn bị trị, mất tự chủ điều khiển quốc gia quá lâu sau gần 100 năm bị lệ thuộc trong tay thực dân Pháp.
Sau đó Quốc trưởng Ngô Đình Diệm đã được Quốc hội lập pháp và toàn dân Việt Nam Cộng Hòa chấp nhận với danh xưng mới là Tổng Thống Ngô Đình Diệm của nước Việt Nam Cộng Hòa. Lấy ngày 26/10 làm ngày Quốc khánh của nước Việt Nam Cộng Hòa.
Sau cái chết mờ ám do bọn bất tài tay sai ngoại bang và cộng sản gây ra cho Tổng Thống Ngô Đình Diệm, người sáng lập, lãnh đạo nền Đệ nhất Việt Nam Cộng Hòa, và ông Ngô Đình Nhu, cố vấn chính trị cho Tổng Thống. Mọi chủ quyền đất nước lại từ từ mất đi và chúng ta đã bị bán đứng nốt đất nước Việt Nam Cộng Hòa vào tay cộng sản như đã thấy.
Sau 50 năm, bốn chữ Việt Nam Cộng Hòa vẫn còn là một văn bản hợp pháp và chính danh cho những người Việt Nam muốn dùng để đòi hỏi tự do, dân chủ ở trong nước cũng như nơi hải ngoại. Nhưng mấy ai nhớ đến ngày Quốc khánh 26 tháng 10 và Tổng Thống Ngô Đình Diệm – Người lãnh đạo, tạo dựng ra VIỆT NAM CỘNG HÒA.
Sau 50 năm, người viết hy vọng mọi người còn dùng bốn chữ VIỆT NAM CỘNG HÒA hãy nhớ về ngày ra đời của một Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa. Hãy cùng nhau kỷ niệm ngày Quốc Khánh chính danh là ngày 26/10.
Phạm Lễ
Hồ Con Rùa
Đền Tử Sĩ – Nghĩa Trang Quân Đội VNCH tại Biên Hòa
Toà Đô Chính
Hồ Con Rùa – Đài kỷ niệm Viện trợ Quốc tế
Trụ sở Bộ Tổng Tham Mưu QL / VNCH
Gian hàng kem đánh răng Hynos tại chợ Tết Kỷ Dậu,