NHỮNG CÁI MẶT NẠ (Peter Chánh Trần)

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail
Những chiếc mặt nạ và khuôn mặt thật
Thế nào là kỳ thị chủng tộc? Có ai định nghĩa dùm tui hai chữ kỳ thị không? Thời @, dễ và nhanh gọn nhứt là đi hỏi chị Google. Cứ vào gõ đại mấy chữ: “What is racism?”, hay “racial discrimination” chẳng hạn, thì nó sẽ quăng ra cho cả ngàn thứ định nghĩa, đọc tới chết cũng không hết.
Kệ bà nó định nghĩa ra sao hay giải thích kiểu gì. Mười Lúa tui định nghĩa ngắn gọn vầy: Hễ thấy da đen, thấy da trắng, thấy nói tiếng Tàu, thấy ăn burrito, thấy húp nước mắm,… là ghét liền, là phân biệt đối xử, không cần biết nam, nữ, xấu, đẹp, già, trẻ, lớn, bé, không cần biết họ có học hay dốt nát, không cần biết họ lương thiện hay là bọn đầu trộm đuôi cướp. Vô nhà thương, khi nhìn thấy vị BS da đen, BS da vàng, BS Tàu,… liền lắc đầu từ chối không cho BS đó đụng tới, chỉ vì màu da, là kỳ thị. Ghi danh học ĐH, thấy ông/bà thầy giáo khác màu da với mình, tức thì drop bỏ lớp đó để add vào một lớp khác, là kỳ thị. Xin việc bị từ chối, không cho cơ hội thăng tiến, trả lương thấp hơn, cô lập người ta,… chỉ vì màu da, là kỳ thị.
Một cộng đồng mà phần lớn các thành viên là những kẻ lười biếng, ăn chơi, hút sách, cướp bóc giựt giọc, có ai muốn sống chung, sống gần họ không? Có ai muốn mua nhà trong khu của họ không? Xa lánh họ không phải là kỳ thị mà là sợ họ. Gặp những người bất lịch sự, khạc nhổ ngoài đường, ăn nói hoang hoang như chỗ không người, không biết xếp hàng, giành giật từng miếng ăn,… bạn có coi trọng họ không? Khinh bỉ, coi thường họ, khác với kỳ thị họ. Trong một cộng đồng mà phần lớn các thành viên đều không tốt, thì người ta có thành kiến không hay về cả cồng đồng đó, cũng là chuyện dễ hiểu. Thành kiến chưa phải là kỳ thị.
Đó là quan điểm cá nhân của tui về kỳ thị. Nếu bạn không đồng ý, không dựa vào quan điểm này để nhận xét, phê bình, hay phản biện, OK, tui cũng vẫn tôn trọng ý kiến của bạn. Nhưng nhớ, đừng ép tui phải chấp nhận quan điểm của bạn. Chơi vậy mới là chơi. Ép người khác là chơi gác, chơi cha! Chơi kiểu đó ai thèm chơi?
Tôi lập lại quan điểm của tôi lần nữa: Kỳ thị là khi gặp một ai đó, bất kể họ tốt xấu, chỉ dựa vào màu da mà ghét, mà khinh, mà xa lánh họ.
Tui sống ở Mỹ tính ra cũng tròm trèm 40 năm, trải qua 6 đời Tổng Thống từ ông già gân Ronald Reagon đến ông lão Trump. Tui đã chứng kiến rất nhiều vụ biểu tình, bắn giết cảnh sát, giết người, cướp bóc, của người da đen mỗi khi có chuyện cảnh sát bắn, hay đánh đập nghi can da đen: Rodney King năm 1991 ở Los Angeles, Michael Brown năm 2014 ở Ferguson, Freddie Gray 2015 ở Baltimore,… và chuyện George Floyd (GF) ở Minneapolis đang nóng hổi. Nhưng chưa lần nào ồn ào, tệ hại, lan ra nhiều quốc gia như lần này.
Tui cũng từng chứng kiến: Mỗi lần tranh cử là mỗi lần thấy những trò hề, hay những mánh khoé đê tiện của những chính trị gia. Nhưng tui chưa bao giờ thấy lần bầu cử nào mà có nhiều trò hèn hạ, bẩn thỉu, đê tiện như như kỳ bầu cử năm nay.
Mỗi lần biểu tình nhân danh “kỳ thị”, hầu như mười lần như một, đều có cướp bóc, giết người, hôi của. Riết rồi phát nhàm, phát chán! Ngoài cái chuyện dễ bị chụp mũ là “cuồng Trump”, hay “kỳ thị màu da”, đây có lẽ là lý do mà tôi im ru, không thích viết về chính trị hay bạo loạn của người da đen.
Tui không e ngại người biểu tình chân chính, ôn hoà, tuân thủ pháp luật, thậm chí còn ủng hộ họ thể hiện quyền tự do được hiến định. Tui không ưa bọn chính trị gia xôi thịt, luôn đeo những cái mặt nạ được thiết kế hoa văn mỹ miều, dùng cái chiêu bài kỳ thị để kiếm phiếu! Tôi càng không ưa cái đám BLM, Antifa, lợi dụng biểu tình để trả thù cảnh sát, cướp bóc, đốt phá, bắn giết người vô tội.
Rồi, ai thích chuyện tào lao thì mời bưng ly cà phê “cái nồi ngồi trên cái cốc” ra đi. Vừa nhâm nhi, vừa đọc chơi. Chán cứ ngừng. Tui viết tới mệt cũng sẽ nghỉ.
1. George Floyd.
George là ai? Cuộc đời, sự nghiệp tình ái, lý lịch trích ngang, trích xuôi, trích dọc,… khỏi viết dong dài, vì mạng xã hội đăng nhóc hết rồi. Tóm gọn một câu: Anh ta là người da đen, chết oan dưới tay cảnh sát, với cái lý lịch tội phạm dài thoàng, chớ không phải là một thánh nhân, và càng không phải là một anh hùng dân tộc ngã xuống vì bảo vệ quê hương đất nước, để cho những tên Nhạc Bất Quần giả quỳ, giả khóc, để kiếm danh, kiếm lợi. Tui chú trọng đến mấy điểm trong vụ đình đám này:
* Cảnh sát ác ôn. Phải nói cho rõ: tên cảnh sát Derek Chauvin dùng đầu gối đè cổ George Floyd và ba tên cảnh sát kia thản nhiên đứng nhìn, là bọn ác ôn. Cảnh sát cũng là con người, có thiện có ác. Có rất rất rất nhiều cảnh sát hiền lương, tốt bụng, thì cũng có những tên cảnh sát bất nhân.
Bốn tên cảnh sát trong vụ này, phải dùng chữ cho chính xác, là những tên hung thần, không có tính người. May cho nước Mỹ là đại đa số cảnh sát Mỹ rất tốt, đáng ca ngợi, chớ không như nhiều nước khác, khi nói tới CS là thiên hạ nghĩ ngay đến những tên máu lạnh, giết người không gớm tay.
Tỷ lệ tốt/xấu của cảnh sát Mỹ, nên dùng làm chuẩn mực để phán đoán. Tương tự như vậy: Con số Linh Mục Công Giáo mang tội ấu dâm chưa tới 1%. Điều đó có nghĩa là 100 ông LM cả đời hy sinh, quên mình phục vụ tha nhân, thì chưa tới một ông phạm tội. Nói vậy không có nghĩa là bênh vực cho “chưa tới một” ông LM phạm tội. Tội là tội. Nói vậy cũng không có nghĩa là bênh vực tên cảnh sát ác ôn đè lên cổ Floyd tới chết mà không hề biểu lộ một chút cảm xúc của lòng thương xót. Ác là ác. Nói vậy chỉ để nói lên cái tâm lý thường tình của con người khi phán đoán một vấn đề, cụ thể nhứt là thí dụ về một chấm đen nhỏ bằng đầu tăm trên tờ giấy trắng: Người ta sẽ “thấy” cái chấm đen đó, dù nó chiếm chừng một phần triệu của tờ giấy, mà không “thấy” đến phần trắng tinh còn lại của tờ giấy. Người ta thấy rõ, rất rõ cái chấm đen, bởi vì người ta cố tình nhìn nó. Người ta không thấy 99.9999999% phần giấy trắng tinh còn lại của tờ giấy là bởi vì người ta cố tình chỉ đi tìm cái bất hảo. Nên nhớ, trên đời này không có ai, không có bất cứ cái gì tuyệt đối hoàn hảo. Nên thực tế và công tâm một chút khi nhìn vấn đề. Nên nhìn cái tỷ lệ tốt/xấu hơn là chỉ chăm chăm dán mắt vào cái xấu.
Vì một vài cảnh sát ác ôn mà “chụp” tất cả cảnh sát là ác ôn, rồi kêu gọi giết cảnh sát, xoá bỏ cơ quan cảnh sát, thì đó là lý lẽ của những kẻ đầu óc hạt tiêu, và ác hơn cảnh sát ác! Luật pháp Mỹ không có “kim bài miễn tử” cho cảnh sát. Cảnh sát ác sẽ bị trừng trị đích đáng y như một công dân bình thường. Có tên cảnh sát ác ôn nào không bị luật pháp trừng trị đâu? Tại sao bọn người quá khích kia muốn hành xử thay luật pháp? Họ đang dùng cái mặt nạ vẽ chữ “chính nghĩa” để thực hiện những điều phi nghĩa, phi nhân, vô pháp, vô cương. Họ dùng cái mặt nạ “công lý” để chà đạp lên công lý. Khi tui đang viết bài này đã có 6 cảnh sát bị giết và hàng trăm, hàng ngàn cơ sở kinh doanh của những người dân siêng năng, cần cù, lương thiện, bị bọn này thiêu huỷ hay cướp sạch. Cái mặt nạ ghê tởm đó cần lột xuống!
* Có chắc Floyd chết vì bị đè cổ không? Ai cũng kết luận 100% là Yes. Tui nói chưa chắc. Khoan giãy đong đỏng như “nước sôi đổ trong quần” khi đọc những lời này. Ngay khi coi cái clip đó, dĩ nhiên tui cũng phát quạu, căm tức với hành vi “máu lạnh” của tên cảnh sát đang đè cổ Foyd. Y tỉnh bơ, và gần như có vẻ đang enjoy chuyện này, trước lời kêu cứu “I can’t breath” của nạn nhân! Nhưng nói Floyd chết vì bị đè, làm cho nghẹt thở, thì tui có chút nghi ngờ liền:
Thứ nhất, chuyện đè cổ nghi can của cảnh sát là chuyện thường. Tui vẫn thấy cảnh này nhiều lần khi cảnh sát cần trấn áp nghi can chống cự họ, bất kể nghi can da đen, da trắng, Mễ…. Bấm “Cops” trên YouTube, coi nhiều một chút, sẽ thấy. Đó là biện pháp được sở cảnh sát cho phép, và cảnh sát đã được huấn luyện như vậy. Nếu đè kiểu này làm chết người, chắc chắn nó phải bị cấm.
Thứ hai, khí quản nằm phía trước cần cổ chớ không phải bên hong hay phía sau ót. Dùng tay xiết cổ từ phía sau thì nghẹt thở là chuyện dễ hiểu. Dùng đầu gối đè bên hong cổ, có thể làm trặc xương cổ, gẫy cổ, hay làm nghẹt động mạch chớ khó có thể nghẹt thở.
Thứ ba, nghẹt thở thì không thể nói được. Coi mấy tay đánh đô vật Mỹ. Mỗi lần bị đối phương siết cổ từ phía sau, họ chỉ có đập tay xuống sàn sân đấu, để đầu hàng, chớ có la ó xin xỏ gì được. Có thể Floyd không bị nghẹt khí quản, vì anh ta nói nhiều lần “I can’t breath”, nghe rõ từng chữ. Nghẹt thở sao nói được?
Thứ tư, khi bị còng tay ra sau lưng, cách gì mà nghi can có thể gồng người, gồng cần cổ để đẩy cả sức nặng của tên cảnh sát đang đè trên cổ anh ta lên? Điều đó chứng tỏ tay cảnh sát đã không dùng toàn bộ sức nặng và sức mạnh của mình để đè lên cổ Floyd.
Thứ năm, những tin tức nóng hổi sau cái chết đó có nói rằng Floyd có dấu hiệu đang “phê”.
Bây nhiêu đó đủ để tui nghi ngờ nguyên nhân cái chết, có thể do nhiều nguyên nhân khác. Khi tui nói điều này cho cả nhà nghe, lập tức con tui phản đối dữ dội, đại ý: Bất kể anh ta chết vì lý do gì, overdose, heart attack, ashma,… khi người ta kêu không thở được là phải ngừng. Con tui nói không sai. Trấn cổ kiểu đó chỉ để trấn áp kẻ chống cự. Khi nghi can đã bị khống chế, đã còng tay quặt ra sau lưng, còn chống cự gì nữa mà vẫn đè cổ người ta như vậy? Ác chỗ đó. Bất kể GF là người lương thiện hay tên cướp, hành động của tên Chauvin là tội ác. Tui đồng ý hoàn toàn. Tui không bênh vực tên cảnh sát đó. Tui chỉ nghi ngờ lý do chết mà thôi.
Toà án Mỹ sẽ dùng báo cáo pháp y (autopsy), căn cứ vào lý do gây ra cái chết để phán tội Chauvin. Nếu chết vì nghẹt thở do bị đè cổ như mọi người nghĩ, thì bản án không dành cho tội ngộ sát cấp 3, hay cấp 2, mà là mưu sát cấp 1. Án từ chung thân đến tử hình chớ không nhẹ đâu. Tôi sẽ rất hài lòng và tui cũng tin rằng mọi người sẽ rất hài lòng về bản án đó nếu thật sự Floyd chết là do bị đè cổ. Nhưng nếu không do đè làm cho nghẹt thở, mà chết vì lý do khác, thì Chauvin có thể bị truy tố tội ngộ sát cấp 3 hay cấp 2 là cùng.
Kết quả pháp y cho biết: Floyd đã bị nhiễm Corona virus, có tiền sử về bệnh tim, có chất ma túy đá và một số drugs khác trong máu. Ngoài chuyện bị đè cổ như chúng ta thấy, còn lý do nào khác làm anh ta chết không? Chờ coi toà phán. Không cần phải nhảy đong đỏng lên rồi đi phá làng phá xóm, giết chóc, cướp giựt. Chưa biết chính xác 100% nguyên do gây ra cái chết mà xuống đường rầm rầm, e là quá vội, quá hấp tấp. Lợi dụng quyền được biểu tình để cướp bóc, phá hoại, giết người, là tội ác được khoát áo chính nghĩa. Có pháp luật làm chi mà không để pháp luật hành sự?
2. Cái chết của Floyd làm lộ ra những cái mặt nạ ghê tởm:
* Cựu TT Obama, một Nhạc Bất Quần thời đại.
Tui trích một đoạn bài viết trên FB của người bạn, Lq Vu:
Ngày 12 tháng 4 năm 2015, Freddie Carlos Gray, Jr., một người đàn ông người Mỹ gốc Phi (tui ghi chú thêm: sợ bị chụp mũ là kỳ thị, cho nên ở Mỹ người ta không dám viết da đen, mà phải viết Mỹ gốc Phi Châu: African-American), 25 tuổi đã bị cảnh sát Baltimore bắt. Trong khi đang được chở trong một chiếc xe cảnh sát, anh Gray rơi vào tình trạng hôn mê và được đưa tới một trung tâm chấn thương. Anh Gray chết vào ngày 19 tháng 4 năm 2015; cái chết của anh được cho là do chấn thương tủy sống.
Sau tang lễ của anh Gray, những kẻ bạo loạn đã đốt cháy hơn 100 xe hơi và 15 tòa nhà, ít nhất 20 cảnh sát đã bị thương và gần 200 người đã bị bắt giữ.
Trong cuộc họp báo chung với Thủ Tướng Nhật Bản Shinzo Abe vào ngày 28 tháng 4 năm 2015 tại Vườn Hồng của Toà Bạch Ốc, cựu Tổng Thống Barack Obama đã nói về tình trạng bất ổn tại Baltimore:
“Không thể biện minh gì cho thứ bạo lực mà chúng ta thấy ngày hôm qua. Đó là phản tác dụng. Những người cầm xà beng và bắt đầu mở toang cửa để cướp bóc, họ không phải là biểu tình. Họ không bày tỏ được điểu gì. Họ đang ăn cướp. Khi họ đốt cháy một tòa nhà, họ đang phạm tội. Và họ đang phá hủy và phá hoại các doanh nghiệp và cơ hội trong cộng đồng của chính họ. Điều đó cướp đi việc làm và cơ hội của những người trong khu vực đó.”
Ngưng trích.
TT Obama nói chính xác 100%, và trong cương vị một nguyên thủ quốc gia, đó là những phát biểu không chê vào đâu được. Tui cho điểm 20/20.
Ông ta nói thì OK, rất OK, nhưng Trump phát biểu tương tự như vậy, lập tức bị đám TTTT và đám DC xôi thịt chụp cho cái mũ đàn áp biểu tình, chống người biểu tình đòi công lý, và họ tổ chức biểu tình ngay trước White House (có bạo động gây xô sát với nhân viên mật vụ), làm như ông ta là kẻ gây ra cái chết của George Floyd vậy.
Ngày July 12th, 2016, thì khác. Khi Obama đến dự đám tang năm người cảnh sát Dallas, do một người da đen tên là Micah Xavier Johnson phục kích bắn chết. Thay vì lên án tên sát nhân Micah, ông đã bênh vực cho những tên tội phạm da đen, đổ lỗi cho người da trắng kỳ thị họ. Ông đã đánh đồng giữa trúng sai, giữa tội phạm và kỳ thị, và khơi dậy lòng hận thù chủng tộc, khi phát biểu: “Tôi thấy những người để tang cho cho năm cảnh sát, và tôi cũng thấy những người khóc cho Alton Sterling và Philando Castile. Quí vị hiện diện ở đây hôm nay, việc này cũng dễ hiểu”. (Alton, nghi can da đen, có súng trong người, chống cự cảnh sát bị bắn chết ngày July 5th, 2016 ở Baton Rouge, tiểu Bang Louisiana. Philando cũng là nghi can da đen, có súng, bị cảnh sát bắn chết ở thành phố St. Anthony, tiểu bang Minnesota, July 6th, 2016. Micah lấy lý do trả thù cho hai người da đen này nên phục kích giết chết 5 cảnh sát).
Trước khi mãn nhiệm vài tháng, Obama đã trở giọng 180 độ, từ lên án bạo loạn sang khuyến khích bạo loạn! Và bây giờ, nhân vụ George Floyd (GF), thì ông cựu TT này nói gì, và thái độ ra sao?
June 3, 2020, ngài cựu TT viết: I’ve been hearing a little bit of chatter on the internet about voting versus protests, politics and participation versus civil and direct action. This is not an either-or. This is a both-and. To bring about real change, we both have to highlight a problem and make people in power uncomfortable, but we also have to translate that into practical solution and laws that can be implement and we can monitor and make sure we’re following up on.
Ông ta không những không lên án, không chống đối chuyện biểu tình cướp phá hiện nay, mà còn xúi dân nổi loạn, gây khó dễ cho chính quyền. Ông ta kêu gọi có giải pháp, thay đổi luật,… trong khi ông ta ngồi 8 năm ở Nhà Trắng đã không những không làm đụng móng tay bất cứ một thay đổi nào, mà trước khi mãn nhiệm còn ngầm khơi dậy chuyện kỳ thị.
Nên biết: Chuyện GF xảy ra ở thành phố Minneapolis, TB Minnesota. Đó là TB dưới quyền “cai trị” của phe DC: Thống đốc DC, Thị trưởng DC, cảnh sát trưởng DC, Bộ Trưởng Tư Pháp DC. Các TB, các thành phố có biểu tình bạo loạn dữ dội nhất, cũng toàn là các TB hay thành phố do những nhà lãnh đạo anh minh, tài cán, DC điều hành! Cảnh sát trực thuộc quyền của Thị Trưởng, của Thống Đốc, không dính gì đến Tổng Thống. Nhưng Obama muốn thấy người biểu tình xuất hiện ở Nhà Trắng kìa!
Thà ông ta ngồi im không nói gì, người ta chỉ nghĩ ông ta là một Nhạc Bất Quần. Nhưng khi ông ta lên tiếng, ông ta đã chứng minh điều đó. Thời Obama “trị vì” nước Mỹ, phải nói là thời kỳ đen tối nhất về nạn bạo loạn chớ không phải thời nay. Dĩ nhiên ông ta ngu gì mà đái vô chân mình khi xúi dân chống lại chính ông ta, làm cho những kẻ nắm quyền hành phải mất ăn mất ngủ (make people in power uncomfortable). Một bộ mặt giả nhân giả nghĩa!
Nhìn Obama, đọc những lời ông ta viết, nghe ông ta phát biểu trong các cuộc phỏng vấn trên các đài tàng hình, tui nhớ tới một ông TT khác, cũng phe DC:
TT Lyndon Johnson (VC gọi ông là: “thằng” Gông-Sơn), năm 1964, khi ký điều luật cho phép người da đen được đi bầu (Civil Right Acts of 1964), đã nói một câu để đời, tiêu biểu cho Dân Chủ: “Trong vòng hai trăm năm tới, đám mọi da đen này sẽ bầu cho đảng Dân Chủ.” (I’ll have those niggers voting Democratic for 200 years.) Chữ nigger là tiếng lóng, dùng ám chỉ người da đen như dân mọi rợ. Cho phép họ được đi bầu, để họ bầu cho đảng của mình, chớ không phải vì mục đích bình đẳng, hay yêu thương gì họ. Lý do chính trị, đảng phái 100%. Ông ta là một TT mà dùng chữ mọi (niggers) thì không thấy ai chửi rủa, nhưng người dân thường mà xài chữ này thì coi chừng, tiêu mạng đó!
Đạo đức giả 100% luôn! Kỳ thị ở đây, phải nói là đảng Dân Chủ, mà Johnson là người kỳ thị da đen rõ ràng và tiêu biểu nhất. Johnson và Obama là những tên Nhạc Bất Quần ở Mỹ, tài ba hơn cả Nhạc Bất Quần bên Tàu.
* Joe Biden với cái mặt nạ “chống kỳ thị”, đã quì gối xin phiếu người da đen.
“If you have a problem figuring out whether you’re for me or Trump, then you ain’t black”. Nói nôm na, ngắn gọn: If you don’t vote for me, you are not black – Nếu chú em không bầu cho tui, thì chú em không phải người da đen.
Joe phát biểu câu đó với một người da đen, điều khiển chương trình của một đài phát thanh, ngày 22/05/2020, khi anh ta tỏ ra do dự, chưa biết ủng hộ ngài Joe Biden vĩ đại, hay ủng hộ lão ba trợn Trump. Joe đã tỏ ra mình là người am hiểu “mối tình giữa người da đen và đảng DC” của ông ta. Năm 2016 chỉ có 8% dân da đen ủng hộ và bầu cho Trump. Nghĩa là trên dưới 90% bầu cho Hillary, “ứng nghiệm” y bon lời tiên tri của TT Johnson. Đó không phải là chuyện gì mới lạ hay khó hiểu, vì bất cứ Tiểu Bang hay thành phố nào người da đen sinh sống đông đảo, đều là thành trì của đảng DC.
TT Abraham Lincoln, CH, là người có công giải phóng nô lệ, xoá bỏ chế độ nô lệ, và bị ám sát chết cũng vì lý tưởng nhân bản này. Trớ trêu thay, đại đa số người da đen luôn là fan của DC, và dĩ nhiên bầu cho DC, chớ không ưa CH. Đó là điều khó hiểu, và cũng rất dễ hiểu. Khó hiểu là tại sao người da đen có trí nhớ kém cõi, quên ai là ân nhân của cộng đồng mình! Chuyện dễ hiểu là sự kiện: “Kẻ cho con cá, và kẻ cho cần câu”. DC cho họ nhiều cá, nằm nhà, nhậu nhẹt, ăn chơi, cũng có cá xơi đời đời kiếp kiếp! CH cho họ cần câu, phải ra khơi, phải bỏ công sức mới có cá mà ăn! Chuyện thường tình. Cũng giống như thằng nào biết “nịnh đầm”, khéo nịnh, nịnh giỏi, thì chiếm được trái tim nàng, dù đó là tên điếm thúi hay tên sở khanh!
Joe bị cộng đồng người da đen hành cho lên bờ xuống ruộng vì câu phát biểu rất “chân tình” đó. Đó là khi dễ họ! Đó là kỳ thị! Đó là quơ đũa cả nắm. Đó là ngông cuồng! Đó là ấu trĩ chính trị! Kết quả: Thăm dò gần đây cho thấy, từ 8% người da đen ủng hộ Trump bốn năm trước, đã tăng vọt lên 34%!
Joe mặt xanh như tàu lá chuối, bởi vì khi cán cân đang ngang ngửa, thì chỉ một cây đinh nhỏ bằng cọng tóc, cũng đủ làm cho nó nghiêng về bên nào! Những thăm dò của phe ta trước ngày bầu cử 2016 cho thấy nữ thần Hillary dẫn trước lão ba trợn Trump một khoảng cách xa cỡ trái đất tới sao hoả: 95% versus 5%! Nghĩa là nàng chỉ rửa mông chờ leo lên ngai, khỏi cần làm gì cũng thắng chắc! Một tờ báo danh tiếng Mỹ đã in sẵn lên trang bìa, hình nữ TT đầu tiên của Hiệp Chủng Quốc, để kịp chúc mừng ngày hôm sau, đành xé chùi đít, chùi một trăm năm cũng chưa hết giấy để chùi! Joe là cái thá gì so với “nữ tướng” vang danh khắp thế giới này? Dân da đen tẩy chay trận này, thì coi như về nhà chờ vô viện dưỡng lão, và chờ theo ông bà ông vãi, chớ cái mộng lên ngai vàng coi như thành mây gió!
Nhìn tấm hình ngài Joe quì gối để xin phiếu của người da đen, thiệt tui muốn ói! Ông ta quì để tỏ lòng tôn kính anh GF, để xót thương một mạng người chết oan, hay chỉ vì cái lưỡi búa 34% làm cho ông ta trở nên hèn hạ đến như vậy? Còn một đám “đồng chí” của Joe, dẫn đầu là mụ phù thuỷ ăn thịt con nít, Pelosy, cũng “theo gương” vị thủ lãnh tối cao của mình. Họ quì vì lý do tỏ lòng ngưỡng mộ anh GF như một anh hùng dân tộc vị quốc vong thân, hay chỉ để tiếc thương một cái chết oan khiên, hay chỉ vì một ý đồ đen tối, đê tiện? Hỏi là trả lời rồi.
Những người Việt ở bển và bên này, nếu có quỳ gối để tỏ lòng thương xót một mạng người chết oan, để đòi hỏi công lý cho anh ta, tui hoàn toàn hiểu và trân trọng tấm lòng của họ. Tui chỉ nhắc nhỏ họ một câu: Nếu quí vị có lòng bồ tát như vậy, thì quí vị cũng nên quì xuống trước những cái chết oan khiên, nên xuống đường chống những kẻ ác nhân thất đức, nên đốt sạch, đốt hết dinh cơ, đốt hết “sân sau” của bọn ác ôn hút máu dân lành, coi mạng con dân thua con kiến. Cớ gì mạng một anh thường dân Mỹ đen lại cao quí hơn mạng của vô vàn đồng bào cùng màu da, cùng giống nòi với mình? Dám đòi đái lên ông Trump, thì nhớ, khi gặp bọn cường hào ác bá, hãy mau mau vạch quần ra đái vào mặt chúng, chớ hỏng phải sợ chúng tới xanh mặt, tới teo chim, tới bí đái!
Thôi, ngừng viết về đám chính trị xôi thịt, mị dân ở Mỹ và những kẻ lợi dụng xác chết để cầu danh cầu lợi như bầy kên kên! Tui viết thêm ba điều bốn chuyện nữa, kết luận, rồi nghỉ:
– Chuyên nô lệ và kỳ thị màu da ở Mỹ đã thuộc về quá khứ, giống như chuyện giác đấu thời La-mã xưa. Có ai còn lôi chuyện đó ra để tẩy chay Italy không? Nó thuộc về lịch sử rồi. Hitler tàn sát người Do Thái là tội của Hitler và đồng đảng. Nó cũng thuộc về quá khứ. Có ai giờ nầy còn lôi chuyện ác ôn nầy ra để “hỏi tội” tất cả người Đức không? Hiện tai, trường học Mỹ, công sở Mỹ, hay bất cứ nơi nào, tuyệt đối cấm kỳ thị. Ở Mỹ, chỉ cần nói một lời kỳ thị, có thái độ kỳ thị, sẽ bị người xung quanh nhìn mình với ánh mắt như nhìn những người thời buổi này còn ăn thịt chó, và tất nhiên sẽ rất phiền hà với pháp luật! Đó là sự thật.
– Tôi là dân thiểu số, sống hơn nửa kiếp người ở đây, và chưa bao giờ có cảm giác bị kỳ thị vì màu da? Tại sao? Bởi vì người Việt là một cộng đồng thành đạt, ít tệ nạn xã hội, ít tội ác. Tôi nói ít chớ không phải là không có. Nói Mỹ kỳ thị màu da là không đúng. Luật pháp không những cấm kỳ thị, ngược lại nước Mỹ dành rất nhiều ưu đãi cho những cộng đồng thiểu số, nhất là lãnh vực giáo dục. Có thể nói, người da màu, đặc biệt là da đen, có nhiều cơ hội hơn người da trắng, chớ không phải là cơ hội đồng đều. Tổng Thống, Bộ Trưởng, Thẩm Phán Tối cao Pháp Viện, Nghị sĩ, Dân Biểu, Thống Đốc, Thị Trưởng, Giáo sư, Bác sĩ, Tướng lãnh cao cấp, người da màu nói chung, và da đen nói riêng, đầy nhóc. Kỳ thị, thì làm gì có cơ hội cho họ? Hãy nói lời công đạo, chớ đừng dùng cái chiêu bài kỳ thị, hay phóng đại chuyện kỳ thị, để biện minh cho những thất bại, tệ nạn, hay mưu đồ chính trị hèn hạ.
– Biểu cái đám tài tử Hollywood mua nhà ở khu da đen coi họ dám không? Ngay cả những tài tử da đen gao cội, đình đám, giàu sụ, biểu họ mua nhà trong khu của người đồng chủng, coi họ có chịu không? Họ ở những khu sang trọng như Berverly Hill, nhà giá hàng chục triệu trở lên. Vậy họ có kỳ thị không? Họ, những đạo diễn, những diễn viên, trở thành những kẻ giàu có, tiếng tăm, và nên nhớ, họ đã hốt bạc bằng những phim chém giết, bạo động. Họ hân hoan đi trên thảm đỏ để nhận giải Oscar cho đạo diễn xuất sắc, diễn viên xuất sắc trong những bộ phim đầy cảnh bạo lực đó, và cũng chính họ hả họng gào thét: “Đến lúc chúng ta phải đứng lên chống lại súng đạn, chống lại bạo lực, tước vũ khí của cảnh sát…”! Hãy lột mặt nạ của bọn giả nhân giả nghĩa này!
– Ở Mỹ, bất cứ tù nhân nào có ý định tự tử mà cai tù biết được, thì lập tức nhà tù sẽ mướn y tá, 24/24, tức là 3 ca, mỗi ca 8 tiếng, được trả lương y như làm việc săn sóc bệnh nhân trong nhà thương, chỉ để ngồi canh coi tù nhân này có tự tử hay không, để kịp thời báo cho cai tù, hòng ngăn cản. Khi ở tù, tính mạng của tù nhân là trách nhiệm của chánh phủ, cụ thể là cai tù. Bất kể vì lý do gì mà tù nhân chết, gia đình họ sẽ thưa, thắng chắc 100%, và chính phủ phải đền hộc máu! Mạng một người tù, một phạm nhân còn được bảo vệ như vậy, huống hồ là sinh mạng của một công dân bình thường. Luật Mỹ đó. Không có chuyện “tự chết trong đồn CA”, rồi CA phủi tay, và người thân chỉ biết vừa nhận xác vừa khóc, rồi huề cả làng đâu!
– Một người bạn ở Úc ngao ngán post tin: nước Úc đang rầm rộ tổ chức biểu tình phản đối cảnh sát Mỹ giết người. Tui có viết một cmm vầy:
“Bạn có nhớ chuyện một công dân Úc, da trắng, sang Mỹ để làm đám cưới với fiancé, bị một cảnh sát da đen Mỹ bắn chết một cách vô cớ không?
Ngày 17-7-2017, cũng tại thành phố mà George Floyd vừa bị CS đè cổ tới chết, cô Justine Diamond, vì tốt bụng, đã bấm 911 gọi CS khi cô nghe tiếng kêu la của người phụ nữ hàng xóm. Cô Justine nghi là có cướp, hiếp dâm, hay bạo hành gia đình… Hai cảnh sát Mỹ đến. Bất ngờ, tên CS Mahomed Noor, một người da đen gốc Hồi Giáo, rút súng ra bắn cô ta mấy phát vô bụng mà không cần hỏi lý do. Cô ta chết ngay tại chỗ. Một xác hai mạng vì cô đang mang thai.
Đương nhiên tên CS máu lạnh, giết người vô cớ đó vô tù, lãnh án 12.5 cuốn lịch, và sở CS phải đền 20 triệu USD từ tiền thuế dân Mỹ. Đó là công lý, là luật pháp Mỹ. Tui hài lòng về chuyện này 100%. Gây tội thì đền tội. Không cần phải biểu tình đòi công lý chi cả, vì luật pháp Mỹ sẽ trừng trị tên cảnh sát này một cách đích đáng theo tội ác anh ta gây ra.
Truyền thông Mỹ chỉ đưa tin sơ xài vụ này. Không thấy ai nói một chữ, một câu nào về chuyện “White Lives Matter” hết! Không hề thấy một chữ nào nói CS da đen kỳ thị da trắng hết! Không thấy da trắng, da đen, da vàng xuống đường biểu tình. Không ai đập phá, hôi của, giết CS hết!
Nhưng anh Mỹ đen GF bị chết, thì đám truyền thông thổ tả, đám ăn tiền Tàu, đám DC kền kền, liền mượn xác anh ta để thực hiện mưu đồ đen tối. Một bọn giả nhân giả nghĩa đáng ghê tởm! Mấy tay CS làm chết anh da đen rồi sẽ tù mọt gong. Đó là công lý, là pháp luật Mỹ. Tui hài lòng về điều này và chờ coi bọn CS này bị kêu án ra sao. Nếu luật pháp bao che mấy tên CS ác ôn này, thì tui cũng sẽ xuống đường đòi công lý.
Bên Úc bạn có thấy ai lên tiếng, hay biểu tình bênh vực người phụ nữ da trắng hiền lành, lương thiện, tốt bụng, công dân Úc của họ, chết một cách lãng nhách này không? Tui không nghe, không thấy. Nếu có thì cũng không ồn ào như đám hát bội và đám khóc mướn ở Mỹ hiện nay.
Cho nên tui nói họ hành xử “giống như” đám chó hùa ở làng quê: Một con sủa thì hai ba con, vài chục con tru theo mà không cần biết mấy con kia sủa trộm, sủa cướp, hay chỉ sủa… ma!”
Kết luận:
Thương cảm cho một cái chết oan uổng, tức tưởi (dù đương sự không phải người tốt đi chăng nữa), hay căm ghét cảnh sát tàn ác, là chuyện thiên kinh địa nghĩa, không có gì để phê phán, bàn cãi. Dùng chiêu bài kỳ thị, dùng cái mặt nạ chống kỳ thị, để thực hiện những mưu đồ đen tối, là đê tiện.
Người ta viện cớ đi đòi công lý cho một người Mỹ đen, bằng cách gây ra vô số những điều bất lương cho những người dân lương thiện, và trớ trêu làm sao: đa số nạn nhân là Mỹ đen! Dùng nhiều tội ác để chống lại một tội ác, chỉ là tăng thêm tội ác. Ủng hộ cho cách hành xử này, thì đúng là chỉ có những con kền kền, sống bằng xác người.
Đừng tưởng những chiếc mặt nạ có thể che được gương mặt thật của mình! Đeo chi mất công! Hãy gỡ hết những cái mặt nạ xuống!
Peter Trần