NGHỀ VỚT VÀ BÁN BÈO! (Long Trần)

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail
Trên chiếc du thuyền 14 tầng xuất phát từ Barcelona, Tây Ban Nha, vòng quanh Địa Trung Hải, ghé Roma, Ý, rồi dừng chân ở Pháp, gia đình lúa rất quí và chụp hình cùng người phục vụ gốc Indonesia! (hình)
Khi anh ta dọn lên món vịt quay, lúa tui chạnh lòng ứa nước mắt nhớ lại cái nghề một thời nuôi sống anh em tui cùng với kỷ niệm buồn khiến tui day dứt đến tận ngày nay.
May be an image of one or more people, people sitting, ocean and indoor
Đại học Nông Lâm Thủ Đức có trại heo, nước thải chảy ra hai hồ cá to phía dưới, hướng ra nhà máy dệt Việt Thắng. Mùa đông bèo cám mọc ở hai cái hồ này rất nhiều. Lúa lúc đó xin ở trọ nơi cái chòi trông cá, học bổng không đủ sống. Ra chợ Thủ Đức thấy nhiều người ngồi bán bèo cám (cho những gia đình có nuôi vịt) tui mon men hỏi có lấy bèo sỉ tụi chở ra cho? Bà bán bèo cò kè bớt một thêm hai cuối cùng đồng ý mua một bao 50 kg giá 20 ngàn (lúc đó giúp tui sống được 2 ngày.)!
Tan học, bạn bè thì đi đá banh, xem phim… lúa tui mặc quần đùi cầm cây tre dài đẩy bèo vô một góc bờ, mặc cho nước thải, phân heo nổi lềnh bềnh, lấy rổ xúc đầy 3 bao, rồi chở ra chợ Thủ Đức. Nặng 45 kg nhưng đạp chiếc xe ọp ẹp chở bao bèo 50 kg qua trạm Hai, lên dốc chợ chiều (có nhà máy lọc nước), trong những chiều mưa phùn, lúa tui thấy đời mình sao… bèo bọt quá. 😥😀😥.
Có hôm chở vòng thứ 3, mệt, đói lả người, chân run đạp không nổi, tui xuống đẩy bộ, loạng choạng té sấp mặt bên vệ đường gần ngã tư Thủ Đức. Cuối tuần nam thanh nữ tú quần là áo lượt dập dìu, tui ngồi bên vệ đường với bao bèo mà nước mắt chảy vào trong. Hận đời, hận người, hận mình….
“Phận bèo bao quản nước sa…
Lênh đênh đâu nữa cũng là lênh đênh” (St)
Một người nông dân đi làm ruộng về thấy vậy dừng chân giúp tui đẩy xe qua dốc.
Vậy mà khi lấy tiền bà bán bèo còn chê này nọ ép giá. Lúa tui nổi khùng xin chị bán cá một khoảng trống, xổ bao bèo ra miệng rao tay xúc: bèo đây bèo bán đại hạ giá đây… rồi ngồi bệt xuống đất ngồi bán luôn. Bà sao cạnh tranh lại tui, tui xúc tận gốc (miễn phí) bán tận ngọn… Chị con gái bà thấy tình hình căng quá lấy tiền trả cho lúa như đã thỏa thuận! Cảm ơn chị nhé, chị thật tốt bụng!
Vậy mà tui lại đối xử không được tốt với chị!
Số là khi nhu cầu nhiều hơn, ba bao bèo không đủ bán, bà bảo chị đi theo tui chở phụ. Hai chị em tới cổng trường Nông Lâm tui bảo chị đứng đó còn tui vô chở bèo ra đưa cho chị rồi lấy giá 1/2 cho công với bèo. Chị năn nỉ: Long cho chị đi theo vô chổ đó chị chở cho mau! Tui nhất định không cho…!😥😥😥
Bao năm rồi lúa tui giằng xé lương tâm sao mình tàn nhẫn vậy??? “Chao ôi! Sao tui không có 100 cuộc đời để có thể cho đi 99 rồi dành lại 1 mà sống cho riêng mình???”(St).
Chị ơi chị thông cảm và tha thứ cho em nhé, khi đó vớt và bán bèo là nguồn thu nhập chính của anh em lúa tui…😂😂😂. Nếu chị biết chổ rồi đưa người vào vớt thì anh em tui … héo luôn! 😝😝😝
PS: Mỗi khi ăn thịt vịt tui lại ngậm ngùi nhớ kỹ niệm xưa. Ngoài kia có bao mảnh đời tương tự anh em tui lúc đó đang dạt trôi như những cánh bèo trước gió! Các em ơi, có đói lòng run chân mà gục ngã như anh ngày xưa, xin cố gắng đứng lên đi tiếp ,vì qua khúc thác ghềnh dòng sông sẽ êm trôi!!!! Nếu quí vị thấy ai gục ngã, xin đừng khinh họ, xin mở rộng vòng tay vì …
“Ai ơi! Không ai giàu ba họ… không ai khó ba đời!”