THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM (Nguoiviettudo)

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail

Hồi VC mới chiếm được miền Nam , dân quân VNCH lần lượt xếp hàng  để tình nguyện vào tù. Hồi đó ai chưa từng ở tù không phải ” người thường ” nghĩa là hoặc làm  cho nhà nước  đội nón cối mang dép râu tay xách nách mang đồ bồi dưỡng từ miền Nam ra Bắc, hoặc CA tay còng tay súng thằng nào cà chớn cho đi cải tạo mút chỉ cà tha . Con nít chưa đẻ cũng theo mẹ vào tù , cả cha mẹ  ” vô ấp ” vì con trốn kinh tế mới , lủ khủ đủ mọi chuyện .

Cách đây hơn trăm năm người Việt từng bị tù oan uổng như thế  . Họ không ăn cắp, không trộm cướp, không phạm phải bất cứ tội gia trọng nào . Điều duy nhất họ  vướng mắc dưới quan điểm của người đời – kể cả vua quan bấy giờ – là bởi vi họ không chịu từ bỏ đức tin của mình . Ngoài ra họ là những công dân hạng nhất trong xã hội , chẳng nề hà khó khăn bản than, sẵn sàng giúp anh em đồng loại . Không thấy bất cứ biên bản hay văn kiện nào  phàn nàn về cách sống của họ  . Họ bị chặt đầu, bị xử giảo, bị voi dầy ngựa xéo chỉ vì họ tin rằng  nếu họ tuân thủ giới răn được truyền dạy ” KÍNH CHÚA , YÊU NGƯỜI ” (  họ giao tiếp với láng giềng , chung quanh như chính anh em ruột thịt mình ) linh hồn họ sẽ được cứu rỗi . Họ tin đã nhìn thấy ” Ông Trời ” bằng xương bằng thịt tên  GIÊ SU ( JESUS) và họ phải trả gía cho niềm tin đó bằng chính sinh mạng mình .

Ở tù  mới thấy gía trị của tự do . Đặc biệt ở tù VC , bởi vì sau những giờ lao động khổ sai ngoài trời tù luôn luôn bị hành hạ bởi cái đói . Đói rả họng , đói quay quắt , đói không ngủ được, đói mà không dám lượm rau củ thừa thải do mình làm ra bỏ vào miệng vì nếu bị báo cáo lập tức sẽ khăn gói vào ngay biệt giam . Chắc chắn một điều : tù ( đức tin ) thời cấm đạo không dể thở hơn chút nào vì đây được coi là tội tử .

Việc cấm đạo  bắt đầu từ những ngày Thiên Chúa còn đi giảng đạo trên thế gian . Ngài  bị chống đối và cuối cùng chịu đổ tới giọt máu cuối cùng trên thập gía . Vị thánh đầu tiên theo chân Thầy  là Stephan ( Stê Pha Nô ) đấng chịu bị ném đá đến chết và đã hé lộ phần thưởng dành cho mình : ” Tôi đã nhìn thấy Đức KI TÔ bên phải ngai uy quyền của Thượng Đế ” . Phúc Âm không ghi lại nhưng chắc Thánh Nhân đã mĩm cười mà đi vào cuộc sống vĩnh cửu .

Theo bước chân  những nhà truyền giáo, đạo Chúa đã đến với VN từ những năm của thế kỷ thứ mười sáu . Đạo được chấp nhận rộng rãi trong các tầng lớp dân chúng , kể cả thành phần quan lại , sĩ phu thời đó . Về phía triều đình bao lâu  những văn minh tiến bộ du nhập cùng với đạo Chúa tạo những phúc lợi cho giới quý tộc họ sẽ để yên .

Mọi chuyện không còn thuận buồm xuôi gío khi giới quân sự Tây Phương lợi dụng việc truyền đạo để có mặt và ra tay hà hiếp triều đình . Những tín đồ bị gán tội theo giặc chống lại Thiên Tử , chống lại lề thói đạo giáo cổ xưa vốn bị ảnh hưởng trầm trọng bởi anh láng giềng đồ sộ kế bên . Người VN bấy giờ chỉ lấy những gì Khổng Tử, Lão Tử và hàng loạt các anh ” Tử” bên Tàu làm phương châm cuộc sống . Thời đó đại đa số người Việt tự cho mình là Phật Tử ( theo phiên bản Tàu – rất khác với phiên bản Ấn Độ , Thái , Miên..- với A Tì , Diêm Vương, ngưu đầu mã diện v..v.. ) . Đạo Công Giáo với Tám Mối Phúc Thật xem ra không phù hợp và khó nuốt .

Khi triều đình đặt đạo Chúa ngoài vòng pháp luật  những người nầy hưởng ứng mạnh mẽ vì được lợi lộc  ( chia đất, tài sản của tín hữu bị bắt ) tố cáo, đàn áp ,  hãm hại . Những phong trào Văn Thân truy đuổi bức bách tín đồ như giặc dữ mà không dựa vào bất cứ hành vi tội lỗi nào , ngoại trừ việc họ tin vào Thiên Chúa .

Để đối phó tín đồ Công Giáo làm gì ? họ chạy trốn và ký thác sinh mệnh mình trong tay Đấng họ thờ lạy . Không có văn bản nào ghi lại việc họ lấy bạo lực ứng phó với bạo lực . Có những nhóm bị đuổi cùng diệt tận trôi dạt lên La Vang và thà chịu bị bức hại chứ không đành ” Mắt đổi mắt ,răng đền răng ”  . Chẳng những không phiền trách, nguyền rủa họ lại còn sẵn sàng tha thứ và cầu nguyện cho kẻ đã bức hại mình ( điều kỳ lạ không thể giãi thích theo đời thường ) .Chấp nhận mọi nguy nan gian khổ miễn sao trung thành với Đức Tin là tất cả niềm vui của họ .

Giáo Hội Công Giáo Việt Nam được như ngày hôm nay là bởi từ những đau khổ của tiền nhân . Chỉ cần chịu ” quá khóa ” bước qua thập gía những ông bà nông dân chân lấm tay bùn bán mặt cho đất bán lưng cho trời sẽ được trả tự do thậm chí có thưởng về làm ăn sinh sống , thế mà sao khó quá !! họ không làm được . Chịu chặt đầu , chịu toàn gia tru lục , chịu lóc từng miếng thịt ,  người này nối bước người kia hân hoan đi vào cỏi chết . Họ xác tín ” Đừng sợ những người chỉ giết hại thể xác các con mà không làm gì được linh hồn , nhưng hãy sợ Đấng sẽ giam cả xác hồn các con vào hoả ngục ” . Có Đấng trang phục đẹp đẽ tươi vui như đi dự đám cưới , có Đấng mĩm cười đưa cổ cho đao phủ chém . Không tiếng rên rĩ , không lời hận thù , không câu nguyền rủa , nhưng ” Lạy Cha xin đừng bắt tội họ vì họ không biết việc mình làm ” .

Không chỉ Một Trăm Mười Bảy Đấng Tử Đạo , đất nước hình chử S này đã làm đẹp lòng Thiên Chúa bởi máu đổ ra của hàng trăm ngàn Đấng Bậc Anh Hùng mà người ta chưa biết đến . Chúng ta nhớ Thánh Anna Lê Thị Thành . Thánh  Anđrê Dũng Lạc , Thánh Tống Viết Bường… mới đây nhất Giáo Hội tô điểm  Danh Thiên Chúa bằng gương nhân đức của Cha Phan Xi Cô Xa Vi Ê Trương Bửu Diệp , Linh Mục Nguyễn Văn Vinh ( Xin đọc về tiểu sử Ngài trên Google ) Hồng Y Phan Xi Cô  Xa Vi Ê Nguyễn Văn Thuân…

Không phải ai cũng  bền lòng vững chí tới giây phút cuối . Đã có người bỏ cuộc đúng vào giờ chót  nhưng ” Ai kiên tâm đến cùng sẽ được cứu ” . Tuy nhiên số này ít vì ngoài  danh sách   bởi ” Không phải ai cũng có thể đến cùng Ta, chỉ những người Cha Ta tuyển chọn , và ai đến cùng Ta Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau chót “.

Đây là kiểu tù mà không tội , lại bị xử án tử chắc không ai mà không sợ : bị tùng xẻo từng miếng thịt khỏi cơ thể , máu cứ ộc như suối, hoặc bị đánh nát người không còn nhân dạng. Tuy nhiên  điều đáng sợ hơn cả cái chết mà ai trong các Ngài phút giây lâm tử đều phải đối mặt : CHỊU THUA và điều đó sẽ làm CHA buồn biết bao nhiêu . NGÔI CON không muốn CHA thất vọng  nên đã vâng lời chịu chết trên Thập giá . Trinh Nữ Mẹ Thiên Chúa chấp nhận mang thai Con Một Người mà không biết mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu . Đối với tất cả thì làm cho Thiên Chúa vui lòng mới là điều quan trọng nhất.

Nhờ máu Tử Đạo những hạt giống các Ngài gieo trồng vun bón đã sinh sôi nãy nở tốt lành . Ai tưởng tượng được miền Bắc dưới chế độ vô thần từ khi CS chiếm , Công Giáo vẫn sống sót và phát triễn như bây giờ ? nhà thờ khắp mọi nơi  , giáo dân chen chân nhau tham dự Thánh Lễ đông đúc ?

Bằng cách nào giáo dân ngoài Bắc Việt Nam chẳng những giữ đạo cho chính mình mà còn gieo rắc mầm chân lý tới con cháu giòng họ, láng giềng để đến ngày nay Danh Cực Thánh lan toả khắp mọi miền đất nước nếu không nhờ vào máu đổ ra từ thân xác tuy yếu hèn theo định nghĩa trần gian nhưng lại chứa đựng linh hồn thánh thiên của con cái mà Thiên Chúa hằng yêu thương . Các Thánh Tử Đạo ( đặc biệt ở VN ) thà bị người đời nguyền rủa, nhục mạ thậm chí chịu chết trong oan ức còn hơn mất ơn nghĩa Thiên Chúa  .

Một chi tiết nên chú ý : theo thống kê chưa đầy đủ tỷ lệ người theo đạo Thiên Chúa ( Công Giáo và Tin Lành ) là trên dưới mười phần trăm dân số : cứ một trăm người Việt Nam có ít nhất chín người thờ lạy Thiên Chúa

Đây là một sự thực : Súng đạn, đàn áp không giết được Đức Tin mà là chất xúc tác để Đức Tin kết sinh hoa trái . Ở đâu có đàn áp bắt bớ , đe doạ ,khủng bố  và máu TỬ ĐẠO đổ ra lai láng, nơi đó sẽ là ĐẤT NƠI THIÊN CHÚA NGỰ