NGƯỜI LÍNH VNCH 60 NĂM NHÌN LẠI (1954-2014) Phạm Bá Hoa

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail

Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, độc tài cộng sản

Tuân lệnh đệ tam quốc tế, lãnh đạo chiến tranh từ một chín năm tư (*1)

Tấn công nước Việt Nam Cộng Hòa, dân chủ tự do

nhuộm đó toàn lãnh thổ Việt Nam

            trong chiến lược vô sản toàn thế giới

                        dưới quyền thống trị của cộng sản Nga Sô.

             *****

Chúng tôi

những nông dân chất phác, với ruộng đồng nương rẫy

những ngư dân hiền hòa, miền duyên hải sóng vỗ quanh năm

những công nhân chuyên cần, trong các công ty hãng xưởng

những viên chức miệt mài, trong các tổ chức công tư

những người thợ ngành nghề, trong sinh hoạt xã hội

những học sinh sinh viên

và nam nữ thanh niên

đam mê đời quân ngũ

Theo thời gian lần lượt trước sau

tình nguyện vào quân đội 

tuân lệnh chánh phủ, trình diện vào quân đội

sau những tháng ngày, miệt mài tập luyện    

Từ đó trở thành:      

            Người Lính Nữ Quân Nhân

                        trong các cơ quan phòng sở

                                    hành chánh tiếp vận và quản trị nhân viên

            Người Lính Bác Sĩ Dược Sĩ

                        trong các bệnh xá bệnh viện

                                    từ dã chiến đến hậu phương

                                                chăm sóc sức khỏe Người Lính và Gia Đình  

            Người Lính Kỹ Sư trong Binh Chủng Công Binh

                        xây cất doanh trại, và cầu đường dã chiến

            Người Lính Vận Tải Hải Lục Không Quân

                        chuyển quân trên khắp chiến trường

cùng vũ khí đạn dược và quân trang thực phẩm

                        Người Lính Truyền Tin diện địa và đơn vị hành quân

                                    giữ liên lạc tiền tuyến hậu phương      

                                    trong mọi tình hình và hoàn cảnh                  

            Người Lính Chuyên Viên, trong các ngành Tiếp Vận

                                    tiếp tế xăng dầu và bom đạn

                                    bảo trì và tân trang dụng cụ chiến tranh    

Người Lính Địa Phương Quân Nghĩa Quân

ngày đêm quanh năm suốt tháng

trấn giữ hệ thống giao thông, bảo vệ hạ tầng cơ sở.

Người Lính Lực Lượng Đặc Biệt, Biệt Cách Dù

lặn lội vùng biên giới hoang vu, ngăn chận quân thù.

Người Lính Giang Lực, canh giữ trên khắp miền sông rạch.

Người Lính Không Quân, từ trên không đánh xuống.

Người Lính Nhẩy Dù, từ trên không xuống đánh.

Người Lính Hải Quân, từ ngoài biển đánh vào.

Người Lính Thủy Quân Lục Chiến, từ ngoài biển vào đánh.

Người Lính Bộ Binh, Người Lính Biệt Động Quân

đánh địch ngay trên bờ nam Bến Hải

trong tầm đạn quân thù

đánh địch dọc biên giới Tây Nguyên

giữa núi rừng rậm rạp.

đánh địch trên chót Mũi Cà Mau

quanh năm ngập nước

đánh địch trên biển cạn Tháp Mười

trong Rừng Sát sình lầy gai gốc

giữa đồng bằng trù phú Cửu Long

            Vì quyền lợi Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ

chống vô sản thế giới của Đệ Tam Quốc Tế

Khối NATO ngăn chận Đông Âu và cộng sản Liên Sô  

Đệ Thất Hạm Đội Thái Bình Dương

ngăn chận Bắc Hàn và Trung Cộng bên kia đường vĩ tuyến (38)

đến Việt Nam Cộng Hòa một chín sáu lăm (1965)

lấp khoảng trống trong chiến lược Domino

Nam Hàn –> Nhật Bản -–> Đài Loan

–> Phi Luật Tân –> Việt Nam –-> và Thái Lan điểm cuối

trong chiến tranh không cần thắng

                        cùng ngặn chận quân Việt Cộng bên kia đường vĩ tuyến (17)

                        tránh chiến tranh với cộng sảnTrung Hoa

Việt Nam Cộng Hòa, giới hạn trong phòng thủ

vậy mà, cũng không phòng thủ được Hoàng Sa 1974! (*2)

Trên chiến trường khốc liệt

                        toàn Hải Lục Không Quân

Từ Mậu Thân sáu tám (1968)

hai mươi mốt ngày súng nổ đạn bay

cố đô Huế thây người và máu đỏ

bởi cộng sản chỉ biết hận thù và chém giết  

                        sáu ngàn dân, bị chúng quẳng vào những hố chôn chung

tiếng khóc thét đau thương

tiếng nức nở thì thầm xé ruột

                        thân xác người, thành những đống xương khô

                                    với hàng hàng lớp lớp, những quan tài đóng vội

            Ôi! Nỗi đau và nước mắt!

Đến An Lộc Bình Long (1972)

                        năm mươi bốn ngày khói lửa

                                    nhà cửa điêu tàn thị trấn xác xơ

            những cánh rừng chung quanh đều tơi tã

            những vùng đất loang lỗ vết đạn bom

An Lộc địa sử ghi chiến tích

Biệt Cách Dù vị quốc vong thân

            Vị anh hùng An Lộc

                        Chuẩn Tướng Lê Văn Hưng (Tư Lệnh Sư Đoàn 5 Bộ Binh)

Khốc liệt nhất là Cổ Thành Quảng Trị (1972)

mười ngàn quân cộng sản chiếm thành

tám mươi mốt ngày bom đạn

năm ngàn quân xâm lăng gục ngã (*3)

một chiến trường xác người và máu

một chiến thắng muôn thuở lưu danh

lá quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ tung bay  

trên đổ nát của Cổ Thành Quảng Trị

mười sáu tháng chín một chín bảy hai.

Chúng tôi

Người Lính Việt Nam Cộng Hòa

miệt mài với chiến trận

và mệt nhoài sau chiến trận

chống quân xâm lăng từ phương Bắc

                                    để bảo vệ tổ quốc và đồng bào.

                                                                *****

Cũng vì quyền lợi Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ

năm 1972 tách được Trung Hoa cộng sản

ra khỏi cộng sản Liên Sô

kết thúc Hội Nghị Paris, sau 4 năm đàm phán

rút quân về nước, giảm viện trợ quân sự

đẩy Việt Nam Cộng Hòa

vào tình cảnh thiếu bom đạn xăng dầu

trong chiến đấu dài lâu giữ nước!

Hiệp định Paris hai bảy tháng một (1973)

ngưng bắn và tái lập hòa bình

trên lãnh thổ hai quốc gia Nam Bắc

                        Hiệp Định có 9 chương, cộng sản có phần ưu thế

                                    bởi nội dung, không nói đến vấn đề vi phạm (?)

                                    như mở đường cho cộng sản Việt Nam

                                                nhuộm đỏ toàn lãnh thổ hình cong chữ S  

Vi vậy mà

            quân cộng sản, vẫn tấn công căn cứ Tống Lê Chân

            từ bảy hai (5/1972), kéo dài sang bảy bốn (4/1974)

702 ngày súng nổ đạn bay, Hoa Kỳ không một lời chỉ trích!

Năm một chín bảy lăm (1975)

            Lãnh đạo nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa

                        xua quân đánh chiếm Phước Long tháng một (7/1)

                                    rồi thủ phủ Cao Nguyên Ban Mê Thuột tháng ba (13/3)

Vịnh Cam Ranh một ngày họp vô cùng quan trọng  (14/3)

một quyết định chiến lược từ Tổng Thống

            rút bỏ Cao Nguyên nóc nhà của Tổ Quốc

để chiếm lại thành phố “bụi mù trời” Ban Mê Thuột

bảo vệ từ vĩ tuyến 13 trở xuống

người người nhốn nháo, trong không khí kinh hoàng hoảng hốt  

phải chạy khỏi nơi đây ngay trong đêm tối (16/3)

sáng hôm sau, từ phi cơ (C130) nhìn xuống (17/3)

Pleiku không một bóng người

tất cả đang trên đường chạy loạn   

đoàn xe hơn hai ngàn chiếc

không thể lưu thông trên đường liên tỉnh 7 (Mỹ Thạch – Tuy Hòa)

giữa rừng già gai góc Cung Sơn

xe tăng lọt suối

đại bác sa lầy

cầu sập

 hai chục ngàn Quân Dân Cán Chánh

hoang mang

sợ hãi!  

Một bất ngờ mở đầu cơn hỗn loạn (?)

bỏ trống tỉnh địa đầu Quảng Trị (19/3)

rút khỏi Quảng Ngãi phía sau (23/3)

bỏ Huế với Thừa Thiên phía trước (26/3)

bỏ luôn Đà Nẵng – Hải Vân (29/3)

bỏ cả Phú Yên – Bình Định(1/4)

các đơn vị rút về Vịnh Cam Ranh

rồi bỏ trống Nha Trang – Lâm Đồng – Đà Lạt (3/4)

lại lui vào Vũng Tàu, thẳng đường ra luôn Phú Quốc

Rồi một ngày Thủ Tướng từ chức (4/4)

Chủ Tịch Hạ Viện lên thay (14/4)

lại bỏ Phan Rang – Phan Thiết (19/4)

bỏ cả Hàm Tân – Xuân Lộc (21/4)

Đến một ngày Tổng Thống từ chức (21/4)

            Phó Tổng Thống lên thay

Lại một ngày tân Thủ Tướng từ chức (23/4)

            Tổng Trưởng Quốc Phòng kiêm nhiệm

Từ ngày hai bốn (24/4) phi trường Tân Sơn Nhất

đông nghẹt người thấp thỏm đợi chờ

                        những nét mặt lo âu hoảng hốt

vai mang túi xách tay ẳm con thơ

                        người dìu cha yếu người dắt mẹ già

cùng xếp hàng lên phi cơ ra ngoại quốc

bằng mọi cách, phải thoát khỏi quân cộng sản

nhanh chân về phía trước

nơi đó có cuộc sống tự do. 

Hai vị lãnh đạo quốc gia vừa từ chức

bỏ lại sau lưng 18 triệu đồng bào

bay ra ngoại quốc (25/4)

với lý do cám ơn quốc tế! (*4)

Vị lãnh đạo quân đội

            cũng bỏ lại sau lưng, một triệu quân tay còn cầm súng

                        bay ra ngoại quốc ngày 27 tháng 4

với lý do vừa được giải ngũ cùng ngày 27 (*5)          

Lại trao quyền Tổng Thống

một buồi chiều Thủ Đô hỗn loạn

khi Sài Gòn bị cộng sản bao vây (28/4)

lệnh đuổi Mỹ, ban ra từ Đại Tướng 4 sao  (29/4) 

lệnh buông súng ban ra, cũng từ Đại Tướng (30/4)

vị Tổng Thống, hơn 40 tiếng đồng hồ

là thời gian

nhận chức      

đuổi Mỹ

và đầu hàng cộng sản!

            Ôi! Vì đâu nên nỗi?!

******

Việt Nam Cộng Hòa

            một quê hương trên đường phát triển

            một dân tộc với bản sắc văn hoá văn minh

            một quân đội đánh bại quân xâm lăng trên khắp chiến trường

Bỗng chốc

một quê hương biến thành bất hạnh

một dân tộc trở thành bất hạnh

một quân đội thật sự bất hạnh

sau hai mươi năm đánh nhau với cộng sản   

                                                lãnh đạo bảo, buông súng đầu hàng!

Phẫn nộ uất ức

không chấp nhận đầu hàng, năm vị Tướng tuẫn tiết

                        hằng trăm chiến sĩ sĩ quan, đã hiên ngang tự sát

            tô đậm truyền thống giòng dân Việt

                        thành mất chết theo thành

anh hùng tử khí hùng nào tử

                                    của Người Lính Việt Nam Cộng Hòa

                                                Giờ Thứ 25

Ngày thứ 7.583 thời chinh chiến!

            Ba Mươi Tháng Tư (1975)

Ngày Quốc Hận Đau Thương

Vết Hằn Sâu Trong Dòng Lịch Sử!

                                    ******

Chúng tôi

năm trăm ngàn quân nhân viên chức

bị đẩy vào 200 trại tập trung từ duyên hải phía Đông

đến biên giới phía Tây Lào – Việt

từ (Mũi) Cà Mau ngập nước cực Nam

đến (trại) Cổng Trời biên cương cực Bắc

kẻ 3 năm, 5 năm, 10 năm

riêng tôi là 12 năm 3 tháng

hơn trăm người 17 năm ròng rã

trong các trại tập trung hoang dã

bởi cộng sản độc tài nghiệt ngã!

Hằng lớp người đã chết

trong đau thương nhung nhớ

trong đói khổ đọa đầy            

xác thân bị vùi dập đó đây

trên khắp miền đất nước!

            16.000 ngôi manh hùng tử sĩ

trong Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa

                        là Những Tên Tuổi Không Bao Giờ Chết

                        bởi

Họ là Những Ngọn Gió Nhẹ Nhàng

                                    là Những Hạt Mưa Sa Lấp Lánh

                                    là Hồn Thiêng Sông Núi Việt Nam

là Tấm Gương Trong Sáng lưu truyền dòng sử Việt

                        cũng bị giam trong hàng rào bao bọc

                                    cửa khóa then gài

                                    lính canh phòng nghiêm ngặt ngày đêm

                        Người Góa Phụ thăm mộ Chồng, ghi tên họ, lý do, và địa chỉ

                                    giống hệt như

Người Vợ Lính thăm Chồng, trong các trại tập trung khắc nghiệt!

Xã hội chủ nghĩa

là đám người từ rừng sâu tràn vào thành phố (= Hà Nội cũng là rừng)

chúng cùng nhau cướp nhà cướp của

cướp cả vợ người cướp luôn tài sản

mười sáu tấn vàng là tài sản quốc gia

chúng cùng cướp cùng chia và hết sạch (*6)

                        lừa đổi tiền để cướp tiền người đem đổi

                        gạt đóng vàng để cướp vàng người vượt biển tìm tự do

đánh tư sản cướp cơ sở doanh thương, cướp các công ty vận chuyển

                        đất đai vườn ruộng biến thành tài sản chung của đảng

rồi chia nhau làm tài sản riêng tư

giáo dục xã hội chủ nghĩa

chỉ đào tạo thần dân để tuân phục họ

không đào tạo công dân vì sợ dân chống họ

                        văn hóa truyền thống từ ngàn xưa bị bức tử (= cái chết của một ngôn ngữ)

văn hóa Việt Cộng, biến xã hội Việt Nam đạo đức suy đồi

mọi người đều vô cảm, sống với nhau bằng lọc lừa dối trá

            tất cả đều dối trá, và dối trá trở thành sự thật

trong xã hội chủ nghĩa Việt Nam

            Người người hoảng loạn tìm đường vượt thoát

                        ví như “nếu đi được cột đèn cũng trốn”

sợ cộng sản cao hơn sợ chết

vượt lên sợ chết tìm sự sống tương lai

sau hai mươi năm ròng rã (1976-1995)

hơn triệu người vượt biên vượt biển

đến 91 nước tự do tị nạn (*7)

khắp Đông Tây Nam Bắc địa cầu

                        nhưng nửa triệu người mất xác trong rừng trên biển

                        Một nén nhang chung cho những oan hồn tức tưởi!

Từ ngày có cộng sản

tổ quốc với nhân dân

vào thảm trạng kinh hoàng (từ 1945)

Ôi! Mỗi người Việt Nam

còn bất hạnh nào hơn!

                                                *****

Từ sau ngày ấy

Người Cựu Lính chúng tôi

Kẻ tị nạn xa xôi đến nửa vòng trái đất

            Không quên trách nhiệm chưa tròn, của Người Lính năm xưa

cùng thế hệ đang lên, dấn thân vào trách nhiệm  

dựng lại quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ

11 năm vận động các cơ quan (2003-2014)

                        18 tiểu bang, 8 quận hạt, 108 thành phố,

là 134 cơ quan hành chánh Hoa Kỳ

                        đã công nhận quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ

                                    là biểu tượng truyền thống của người Việt tị nạn cộng sản

Trong 91 quốc gia tị nạn

từ Châu Úc phía Đông, vòng qua Châu Á Châu Âu

đến Canada – Hoa Kỳ Châu Mỹ, phía Tây địa cầu

đều phất phới quốc kỳ, trong hội hè sinh hoạt

trong biểu tình, chống cộng sản Việt Nam có mặt

trong họp mặt, tưởng niệm những Anh Hùng Tử Sĩ

Giờ đây quốc kỳ truyền thống Việt Nam

không bao giờ lặn dưới ánh mặt trời

trên thế giới, tuy quốc gia không còn tên tuổi

mà quốc kỳ, vẫn phất phới khắp nơi nơi

Hồn Việt trong quốc kỳ lộng gió

Việt Nam Cộng Hòa vẫn còn đây

dù quê hương không lãnh thổ

Hằng ngàn tổ chức với tinh thần tự phát

của người già người trẻ, xây dựng Cộng Đồng hướng đến tương lai

chống cộng sản phá rối, giúp đồng đội quê nhà

hỗ trợ người trong nước đứng lên, trên tinh thần trong ngoài đoàn kết

chống độc tài tham nhũng, chống tàn bạo với dân

chống dâng nước cho quân Tàu Cộng sản

giành lại quyền căn bản của người dân  

Chúng tôi vẫn tiếp tục trách nhiệm chưa tròn

và truyền đạt cho thế hệ theo sau

cho đến khi chúng tôi không thể …

Thế hệ một rưỡi sinh ra từ trong nước

Cùng thế hệ thứ hai thứ ba, sinh ra và lớn lên ở hải ngoại

            tham gia sinh hoạt dòng chính, trên những quê hương thứ hai

            hỗ trợ những thành phần yêu nước, triệt hạ nhóm lãnh đạo cộng sản Việt Nam

rồi trong ngoài đoàn kết

vận dụng nền giáo dục 54 – 75

khôi phục lại văn hoá người dân Việt

với trái tim nhân ái vị tha

với khối óc thông minh và khoa học

                        xây dựng một quê hương phát triển

                                    một xã hội văn minh lịch sự

                        Người Việt Nam

                                    ngẫng cao đầu khi du lịch khắp năm Châu

                                                và hãnh diện khi đón chào du khách đến.     

Người ở lại quê buồn thầm lặng

                        sống cuộc đời tàn phế, bốn mươi năm xã hội chủ nghĩa

tận dưới đáy của nếp sống văn minh

tệ hơn thời bị thực dân cai  trị

dù tàn phế cũng không thể ngồi yên

cùng cố gắng vươn lên trong sinh hoạt

hỗ trợ nhau cùng an ủi bên nhau

cũng không quên mộ phần đồng đội trong nghĩa trang

Người Lính tròn bổn phận công dân thời chinh chiến

cũng là cách, đứng lên chống độc tài cộng sản

tàn bạo với dân, khiếp nhược với cộng sản Tàu lục địa.

Xin trân trọng tri ân

                        những Người Vợ Lính mà Chồng tròn bổn phận công dân

                        với một nửa tâm hồn

một nửa con tim

một nửa phần hơi thở

                        đã theo Chồng lên đài Tổ Quốc Ghi Ơn

những nửa kia còn lại, đã cung cấp cho các con

một hành trang kiến thức và nhân cách vào đời

                        dù sống trên quê hương, hay hải ngoại xa xôi

                        không bao giờ, quên văn hóa cội nguồn dân tộc

không bao giờ, quên trách nhiệm của Người Lính thế hệ cha anh

đạo nghĩa làm nền cho cuộc sống hôm qua

hôm nay

và cho cả mai sau

thật hãnh diện và hạnh phúc.   

            Xin cúi đầu khâm phục

                        những Người Vợ Lính

mà Chồng trong các trại tập trung của Việt Cộng (Việt Nam cộng sản)

                        một lòng một dạ thủy chung, dù phải đương đầu với Công An phường khóm  

lớp người mà đầu óc toàn rác rưởi với bùn đen

                        chúng luôn gây áp lực, đuổi đi khu kinh tế để cướp nhà cướp đất

vừa tảo tần nuôi con khôn lớn

vừa tìm đường cho con vượt biển tìm tự do

                        vừa gánh gạo nuôi chồng trong các trại tập trung trên khắp miền đất nước

                        Sài Gòn – Hà Nội, một ngàn bảy trăm ba mươi cây số

                        Ba ngày đi ba ngày về, hai tiếng đồng hồ gặp gỡ

chỉ nhìn nhau đã nói với nhau đủ lời

hai nụ cười thể hiện một niềm tin   

                        rồi một ngày

vợ chồng đoàn tụ trong gian nhà ấm áp

và một ngày

nhìn các con vui mừng

tại phi trường trên đất Mỹ xa xôi

            sum vầy, hạnh phúc.              

******

Hồn Thiêng Sông Núi Việt Nam, từ:

            Anh linh tử sĩ thời Vua Hùng dựng nước

            Anh linh tử sĩ thời mở nước và gìn giữ biên cương

            Anh linh tử sĩ thời chống quân Việt Cộng xâm lăng

            Anh linh đồng đội đã gục ngã trong lao tù Việt Cộng

            vẫn luân lưu trong dòng máu

            Người Cựu Lính Việt Nam Cộng Hòa./.

Houston, Texas, tháng 4 năm 2015

Bổ túc và hoàn chỉnh tháng 2 năm 2019

     Người Lính già vào tuổi 89

         *********

(*1) Năm 1954, theo Ủy Viên Sherwood Lett đại diện Canada trong Ủy Hội Quốc Tế Kiểm Soát Đình Chiến (Ấn Độ-Ba Lan-Canada), khi tập trung quân đội Việt Minh cộng sản và các loại cán bộ dưới vĩ tuyến 17 chuyển về nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (trên vĩ tuyến 17), ông Hồ Chí Minh ra lệnh ém lại khoảng 8.000 cán bộ để xâm nhập vào các cơ quan Việt Nam Cộng Hòa, đồng thời chôn giấu toàn bộ  vũ khí đạn dược trong vùng đồng bằng Cửu Long, chuẩn bị cho cuộc chiến tranh kế tiếp.

(*2) Với chiến lược “chiến tranh không cần thắng”, Hoa Kỳ chỉ trang bị cho quân lực Việt Nam Cộng Hòa các loại vũ khí và dụng cụ chiến tranh để phòng thủ, giới hạn đến mức khi Trung Cộng tấn công quần đảo Hoàng Sa đầu năm 1974, Không Quân Việt Nam Cộng Hòa với khu trục cơ bay xa nhất, bình chứa xăng chỉ đủ bay từ Đà Nẳng ra Hoàng Sa, đảo vòng trên không phận đó trong vòng 5 phút, là phải bay về Đà Nẳng.     

(*3) Hồi ký của Tướng cộng sản Lê Tự Đồng, Tư Lệnh mặt trận Quảng Trị, ấn hành năm 1997 tại Hà Nội, thừa nhận tổn thất hơn 50% quân của 4 Sư Đoàn tại mặt trận Quảng Trị. Riêng tại Cổ Thành Quảng Trị với hơn 10.000 quân phòng thủ chỉ một nửa vượt thoát. Báo Tuổi Trẻ ngày 26/7/1998 tại Sài Gòn, theo lời kể của cựu chiến binh cộng sản trong Trung Đoàn 27 sống sót. Khi vào Cổ Thành với hơn 1.500 quân, nhưng khi thoát ra khỏi Cổ Thành chỉ còn một tiểu đội. Vẫn trên báo Tuổi Trẻ, người lính cộng sản Lê Bá Đương nhớ đến những người đã chết trên sông Thạch Hãn (Quảng Trị), viết 4 câu thơ mô tả lính cộng sản chết nhiều đến mức không có thì giờ để vớt xác: “Đò lên Thạch Hãn xin chèo nhẹ. Bạn tôi còn đó đáy sông nằm. Có những thanh niên thành sóng nước. Vỗ vô bờ mãi mãi ngàn năm”.   

(*4) Thư của Tổng Thống Trần Văn Hương cử cựu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu và cựu Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm công du trong 6 tháng. Dưới đây là nguyên văn viết tay: Quyết định: (a) Nay đề cử cựu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu và cựu Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm đại diện Tổng Thống VNCH sang Đài Bắc để phân ưu cùng Chánh Phủ và Nhân Dân Đài Loan nhân dịp Tổng Thống Tưởng Giới Thạch tạ thế. (b) Sau đó, hai vị trên được đề cử tiếp tục viếng thăm các quốc gia trên thế giới xét cần thiết trong vòng 6 tháng để làm sáng tỏ thiện chí hòa bình của VNCH, đồng thời vận động các Chánh Phủ và Nhân Dân các Quốc Gia để hỗ trợ lập trường hòa bình của Chánh Phủ và Nhân Dân ta. Chương trình thăm viếng sẽ do hai vị tùy nghi quyết định thể theo sự thuận lợi của tình hình đối với các quốc gia đó. (c) Yêu cầu Bộ Ngoại Giao chỉ thị các Tòa Đại Sứ VNCH yểm trợ cần thiết để nguyên Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu và nguyên Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm cùng phái đoàn chu toàn nhiệm vụ giao phó. (d) Chi phí công tác do Bộ Ngoại Giao và Bộ Quốc Phòng đài thọ (Quyết định đến chữ thọ là hết bản văn, nhưng lại có nét chữ khác thêm vào ..) trong khuôn khổ được luật lệ ấn định.(Suy đoán 8 chữ thêm vào với nét đậm là của Tổng Thống Hương). Sài Gòn, ngày 25 tháng 4, 1975 (cùng ngày với hai vị rời khỏi Việt Nam).

(*5) Đơn xin giải ngũ viết tay, có bút phê “thuận” của Tổng Thống sắp bàn giao và Tổng Thống sắp nhận chức, đều cùng ngày 27/4/1975. Thư còn để trên bàn viết của vị Tổng Tham Mưu Trưởng.

(*6) Trong bài viết của tác giả Bùi Tín, Đại Tá cộng sản. Tháng 5/1975, Đại Tá Đào Đình Luyện, chỉ huy Không Quân Việt Cộng cho biết: “Sừ dụng phi cơ L18 chở 16 tấn vàng ra Hà Nội. Năm 1987, khi gặp ông Trường Chinh tại Đà Lạt, ông Bùi Tín có hỏi đến số vàng và ông Trường Chinh trả lời rằng:” Tôi có biết chuyện này, nhưng hết sạch cả rồi. Trong mấy năm khó khăn, cấu véo hết tấn này đến tấn khác, mua lương thực, nguyên liệu, nay còn gì nữa đâu. Đây là câu duy nhất tôi nghe được về số phận của hơn 16 tấn vàng năm 1975, từ miệng một nhà lãnh đạo.

(*7) Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc đã công bố một thống kê hồi tháng 6 năm 2000. Theo đó, thì từ năm 1976 đến năm 1995, có 839.200 người vượt biên vượt biển đến tị nạn chính trị tại 91 quốc gia tự do khắp Đông Tây Nam Bắc địa cầu, chưa kể khoảng 150.000 người di tản sang Hoa Kỳ những ngày cuối cùng của tháng 4/1975. Cao Ủy Tị Nạn LIên Hiệp Quốc cử nhân viên đến hầu hết các trại tị nạn tiếp xúc Thuyền Nhân để tìm hiểu về người chết trên đường vượt biên vượt biển, và ước lượng cứ hai người đến bến bờ tự do thì một người chết mất xác. Và theo ước tính đó thì khoảng 400.000 đến 450.000 người đã chết mất xác trong rừng trên biển!

*******