Bài thơ này là sự cảm thông, là niềm chia sẻ và cũng là tiếng kêu tha thiết, đau thương gởi về quê hương và đồng bào VN. Mong những người đảng viên yêu nước, những người chiến sĩ đã hy sinh cho lý tưởng cs nay biết mình lầm, những người CA có trái tim tiến bộ đã thức tỉnh và đã đau lòng vì thực chất dã man lừa mị của CSVN, hãy cạn đảm và hiên ngang đứng lên làm cách mạng, viết lại trang sử thật sự hào hùng để cứu dân, cứu nước trước khi qúa muộn.
Công an Việt cộng giết người
Nghi Sơn, Mai Động lại nơi cồn Dầu
Lỗi dân chẳng thấm vào đâu
Công an, lệnh đảng hiểm sâu thì đầy
Luật rừng Đảng nắm trong tay
Đã lòng dã thú lại say máu người
Cuối cùng, chỉ khổ dân thôi
Thấp cổ bé miệng, kêu trời, trời cao !
Cơn đau chưa ngớt lệ trào
Hờn oan ngập mộ, máu đào còn tươi
Sao thêm cơ khổ, hỡi trời
Công an giết nữa, giết người Bắc Giang!
Lái xe thiếu mũ an toàn
Mà công an lại giết oan mạng người !
Anh nhìn em chết, hồn tơi
Mẹ nhìn con chết, nát đời theo con
Công an “hồ hởi” cười giòn
Mừng nhau thành tích vuông tròn, kém ai
Tin buồn, Tỉnh để ngoài tai
Rượu nồng, thịt béo cho dài cuộc vui
Mặc dân oan khổ dập vùi
Mặc công an cứ giết người tàn hung
Ngai vàng đảng vẫn…anh hùng
Trên ngôi cao đảng xé tung sơn hà
Đảng đem máu thịt ông Cha
Tây Nguyên Quan Giốc Hoàng Sa dâng Tàu
Dân, ai xót nước, lòng đau
Đảng kêu phản động nhốt mau vô tù !
Hay là vẽ tội, đảng vu
Đem dân giết kiểu oán thù, dã man !!!
Vì Hồ mà nước Việt Nam
Người dân chết với hờn oan ngập trời!…
Ba miền dân tộc ta ơi
Vùng lên lấy lại cuộc đời… Vùng lên !!!
Nếu ta khuất phục bạo quyền
Là cho phép đảng ngang nhiên giết mình !
Vùng lên, dẫu phải hy sinh
Mà lưu hậu thế công trình ngàn thu !!!
15.8.2010
Ngô Minh Hằng