XÁC VE THÈM ĐƯỢC HỒI SINH (thơ Nguyễn Phúc Sông Hương)

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail

TRANG CHỦ - ĐỖ NGỌC HẠNH

Có phải vì ông cai trường Quốc Học

Thời thanh xuân không thương nhớ vu vơ

Nên bỗng dưng thay đổi giờ đánh trống

Khiến bầy chim rời mái ngói ngẩn ngơ.

 

Thật là lạ, hai ngôi trường ở Huế

Thầy cô chưa già mà chẳng phải lòng nhau

Nên bỗng dưng thay đổi giờ bãi học,

Bắt học trò mình về trước, về sau.

 

Em về trước, nhà bên kia Thành Nội

Xe đạp qua cầu thiếu bóng chung đôi,

Anh, học trò đạp xe hoài không tới

Nên kiệu hoa, lộng đỏ rước em rồi.

 

Không phải lỗi cô nữ sinh Đồng Khánh

Mà em ơi vì tiếng trống đổi giờ,

Trống trường nữ bao giờ cũng đánh sớm

Vì sợ hoa dễ rụng giữa chiều mưa.

 

Hai ngôi trường bên dòng sông chung bóng,

Hai trái tim vẫn thường gọi nhau thầm,

Anh xác ve vẫn chờ lời hát cũ

Hồi sinh em thời tuổi ngọc phượng hồng.

 

Ngày trở lại hồn anh vang tiếng trống

Ông cai trường thuở trước chẳng còn đây,

Con sẻ nhỏ nhảy qua tường vôi đỏ

Tìm đâu ra dấu vết cũ của bầy !

NGUYỄN PHÚC SÔNG HƯƠNG.