TÂM SỰ MỘT NGƯỜI LÍNH PHÁO BINH

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail

May be an image of 3 people, people standing and outdoors

(Ảnh một đơn vị pháo binh đang tác xạ)

Tôi chỉ là một người lính pháo binh
Nằm tuyến giữa treo đời qua họng súng
Chẳng oai phong như anh chàng biệt động
Hay hào hùng như mấy gã phi công
Không băng rừng theo người lính bộ binh
Đôi chân nhỏ vượt đèo cao dốc thẳm
Không lướt sóng trùng dương xa vạn dặm
Nắng hun đồng chàng thủy thủ da nâu
Lính pháo binh áo trận cũng phai màu
Kéo đại bác từ cao nguyên đất đỏ
Về duyên hải đã mấy phen đụng độ
Bắn tưng bừng màn lưới lửa xung phong
Lúc bao vây đạn pháo cũng lên nòng
Chờ trực xạ chặn biển người lao tới
Khi giây phút chiến trường im lửa khói
Cũng leo rào tìm quán gọi cà phê
Tôi không có người yêu để đợi để chờ
Để hò hẹn em hậu phương anh tiền tuyến
Đêm đồn xa đốt nỗi buồn lính chiến
Ngón tay vàng khói thuốc nhuộm hồn thơ
Tôi đi vào cuộc chiến rất đơn sơ
Chắc tay súng giữ miền nam yên ổn
Không học thuyết, không nhân danh cách mạng
Không muốn bắn người chung một màu da
Tôi còn mẹ già mòn mỏi quê xa
Đàn em nhỏ đợi anh về chăm sóc
Tôi còn muốn ghi danh vào đại học
Khi thanh bình nam bắc một tình chung
Giấc mơ hồng đâu đó vẫn mông lung
Buồn lửa đạn núi sông hờn chia cắt
Trong đêm tối ánh hỏa châu vụt tắt
Tương lai nào cho tuổi trẻ tôi đây…
Thế hệ tôi mang án tích lưu đày
Phơi xương máu cho người xoay thế trận
Thân nhược tiểu phải ngậm hờn nuốt hận
Còn mong gì trông thấy một ngày mai
Quê hương ơi…tôi nhỏ lệ khóc người!
 Chàng Đông Ry Nguyễn