Ngày mẹ qua đời em lên năm.
Áo quan quyện trong khói hương trầm.
Mẹ đang say ngủ người ta bảo.
Em vẫn vui đùa chẳng để tâm.
Hôm đưa tiễn mẹ ra nghĩa trang.
Dì cô cậu mợ lệ tuôn tràn.
Âm thầm em hỏi sao lạ quá !
Mẹ ngủ sao người lại khóc than ?
Người ta chôn mẹ trong đất sâu.
Hoa thơm phủ kín mộ bia sầu.
Nắm tay dì bảo em đừng khóc.
Mẹ sẽ về thôi sáng hôm sau.
Nắng đã lên rồi bình minh ơi !
Rồi theo trưa nắng ngả phương đoài.
Mặt trời đã rớt sau thành phố.
Mẹ vẫn chưa về con buồn thôi!
Em hỏi dì ơi có dối không ?
Dì hôn lên trán nụ hôn nồng.
Nhưng qua nước mắt lời đau buốt.
Mẹ sẽ quay về lúc rạng đông.
Mẹ chẳng quay về con nhớ mong.
Từng đêm con đã khóc trong lòng.
Cuối năm con hiểu thêm một tí.
Mẹ đã lên trời lúc rạng đông.
Tác giả ẩn danh.
https://www.facebook.com/cao.thaihai/posts/pfbid02WGH3ChuzN9hCNgJk7UDCKMWjAsSzk9HocbRyCyorUamWoPHRz51sAkMQUfK71pVHl