Ở Việt Nam chỉ có Đà Lạt là có loài hoa này nên nhiều người coi “Mimosa” là loài hoa biểu trưng cho thành phố hoa và sương mù. Mimosa Đà Lạt (Acacia dealbata, keo bạc) có các lá từ màu lục xám tới màu bạc và các hoa màu vàng sáng. Mùa hoa Mimosa nở
Còn khi tiết trời lạnh giá, hoa sẽ tàn phai, lá cũng bạc màu như phủ một lớp bụi phấn trắng. Mimosa nở không hoang dại như Dã quỳ, cũng không kiêu sa như hoa cúc. Hương “Trinh nữ” nhẹ nhàng nhưng ngây ngất chứ không nồng đượm như hương hoa hồng. Và dù ở mùa nào, lá hoa dù bạc hay xanh biếc cũng sẽ cụp lại, e ấp ngượng ngùng như người con gái mỗi khi có ai đó lỡ tay chạm phải.
Ở Đà Lạt, hoa Mimosa mọc nhiều nhất ở Thung lũng Tình yêu và đặc biệt nhiều ở đèo Mimosa, con đèo trên đường Quốc lộ 20 cũ dẫn vào thành phố
* *
Năm xưa chốn nầy người quen biết nhau
Tặng hoa ngát hương ghi phút ban đầu
Đôi tim hẹn sẽ lắng chung nhịp đàn
Tình yêu đắm say rồi có ai ngờ
Mộng vỡ khi xuân vừa sang.
Năm nay chốn nầy tìm về dáng xưa
Trời mây gió trăng sao quá hững hờ
Xuân đi để nhớ cho ai một trời
Một trời vấn vương mà cánh hoa tàn
Làm vỡ tan bao mộng đời.
Ôi Mimosa người hoa hỡi bây giờ về nơi đâu?
Mắt ai u sầu đêm xuân dài đường hoa sao vắng bóng
Ôi Mimosa tình xưa cũ bây giờ còn trong lòng
Nước xuôi không về mối duyên hờ từ đây thêm dở dang.
Hôm nay có người về thăm chốn xưa
Nhặt hoa ép hương thương nhớ một người
Bâng khuâng lần bước đi trong chiều tàn
Tìm về bóng đêm để đến muôn đời
Còn nhớ cánh hoa màu vàng.
* *
Noël xưa anh nhớ
Khi hãy còn yêu nhau
Nhà thờ nơi cuối phố
Thấp thoáng sau ngàn dâu
Anh chờ em đi lễ
Chung dâng lời nguyện cầu
Mimosa… bừng nở
Đẹp như tình ban đầu
Đà lạt mờ trăng lạnh
Đường về ta bước mau.
Rồi anh hỏi khẽ em
Đã xin gì với Chúa
Trong đêm lễ Noël
Em lắc đầu chả nhớ
Nhưng hồng lên đôi má
Nắm tay anh đợi chờ
Trông em sao xinh quá
Và ngoan như nàng thơ.
Mới bốn mùa thu qua
Mimosa vẫn nở
Sao mối tình đôi ta
Ai làm cho dang dở
Đêm nay Noël đây
Chuông nhà thờ khắc khoải
Gió đồi lang thang bay
Mưa buồn giăng ngõ tối.
Anh quỳ bên tượng Chúa
Cúi đầu chắp hai tay
Lạy Chúa con chờ đợi
Người ngày xưa về đây
Nhưng em không về nữa
Đường khuya mưa bay bay
Mimosa thôi nở
Trong hồn anh đêm nay.
* *
ngàn lá rung theo từng đợt gió
như ngàn cánh bướm trở về đây
mimosée man dại như tóc em bay dài
chiều lặng thấm hồn băng giá
thiếu bóng sao trời nuối tiếc nhau
bây giờ mỗi hè về
một mình nơi biên trấn
tiếc mộng mộng tàn phai
đâu bóng người xa vắng
em không là em ngày trước nữa
nước mình chinh chiến mãi không thôi
chiều nay phượng vĩ xôn xao nở
có một người xa nhớ một người
chiều tím gió mưa anh đến chốn đây
lòng thấy bâng khuâng và chợt nhớ
em người thiếu nữ thuở còn thơ
mimosée tơi tả
đâu bướm khoe muôn màu
chiều lặng thấm hồn băng giá
thiếu bóng sao trời nuối tiếc nhau
sao lòng bỗng giận hờn
chuyện ngày xanh tan nát
tiếc mộng mộng tàn phai
đâu bóng người xa vắng
nha trang dừng chân tìm dĩ vãng
biết tìm đâu thấy nữa em ơi
chiều nay phượng vĩ rưng rưng đỏ
có người còn yêu khóc một ngươi…
* *
https://phailentieng.blogspot.com/2020/05/hoa-mimosa-ac-trung-cua-lat.html?fbclid=IwAR0WXULbDLbLItFV90LMb3vDsxAapkI4ClGtqIOqjcL1J-lxtvrYbb6koC0