GẦN nGÀY 30/4 (NguoiVietTuDo)

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail

Bây giờ tuổi đã lớn mới chợt nhận ra mình cần phải xin lổi rất nhiều người . Hồi còn nhỏ mình có nhiều thành kiến sai lầm và vì thành kiến đâm ra ghét oan. Chẳng hạn như mấy ông lái máy bay trong Không Quân.

Phi Công Không Lực VNCH:

Hồi xưa  có thời kỳ mình rất thích ghi danh theo khoá học phi hành . Mấy ông bay trên đầu thiên hạ vốn dĩ là thần tượng của thanh niên mới lớn , bởi vì đâu phải ai muốn làm phi công cũng được . Hồi đó máy bay không nhiều dù chỉ là loại còn sót lại từ thế chiến thứ hai, cho nên phải lựa  thật kỹ tuy không cần thiết .Chẳng hạn mắt phải 20/20, răng phải 32/32 (?) tiêu chuẩn chiều cao có ấn định không thể ăn gian vân vân và vân vân .

Sau này xem chương trình tuyển mộ không quân của Mỹ mới thấy phi công mang kính cận tùm lum và nhiều phi công nữ phải chêm thêm bộ đở dưới chân cho vừa vặn chiều cao để điều khiển máy bay jet . Hàng ít quá nên phải thêm tiêu chuẩn tuyển mộ thật khó để loại bớt ra chứ nếu không thanh niên ào ào ghi danh xin gia nhập thiếu máy bay cung cấp .

Hồi xưa nhìn một phi công người ta rất ngưỡng mộ trầm trồ  vì coi đây là mẩu chuẩn của một sức khoẻ hoàn hảo từ trên xuống dưới , từ trong ra ngoài nhất là vấn đề chiều cao răng miệng . Phi công phải trên một thước sáu – rất nhiều thanh niên ao ước thời đó – . Nhiều phi công ra khỏi phi trường còn kè kè cây súng rouleau bên nách coi rất ngầu , lại còn ca bài một chuyến bay đêm như anh hùng xung phong bay canh phòng cho đất nước được bình yên, mình thức trắng cho dân chúng ngủ say.

Vây mà tôi đã không vào Không Quân thậm chí còn ghét dù điều kiện sức khoẻ và hoc vấn có đủ . Hồi đó tôi bị một anh lái trực thăng dớt đẹp người yêu . Con gái mà có phi công ngắm nghé thì trước sau gì cũng mủi lòng (thêm lời đồn phi công thường đẹp trai). Cho nên tôi đâm ra …oán ! cứ nghĩ mấy ông nội này đi tới đâu gom hết gái đẹp ở đó là muốn ứa gan !!.

Nhưng khi biết  phi công bị bắn nổ tung theo máy bay trên bầu trời gom lại không đủ một bụm  , hay nhảy dù được mà lại bị VC bắt sống thì tôi thấy nễ họ . Chuyện đó hầu như xãy ra mỗi một phi vụ , khi bước lên máy bay họ không biết chắc rằng mình còn cơ hội trở về.

Huấn luyện thành thạo một phi công đâu phải đơn giản ? ngoài chuyên sức khoẻ họ còn phải có học – ít nhất cũng Tú Tài Một – mà ai đã sống thời VNCH mới thấu hiểu nổi lòng học sinh đi thi hai cái bằng Tú Tài . Nhiều sĩ tử thậm chí nhảy cầu hay uống thuốc chuột tự vận .

Mấy ông phi công rất đáng khâm phục anh hung thời mặt trận An Lộc nóng bỏng . Hầu như họ tử trận hàng ngày. Nhiều xác nằm rừng cho tới chiến thắng mới thu hồi được trả về cho thân nhân chỉ còn là nhúm xương khô . Những thanh niên ưu tú ( theo đúng nghĩa đen ) của đất nước đổ máu mình ra cùng đồng đội bộ binh nằm xuống trong vinh dự và tình yêu thương của dân chúng.

Ai không nhớ Đại Uý Trần Thế Vinh hay Trung Uý Trang Văn Thành – người lái Hoả Long những ngày cuối tháng Tư 75 cùng các đồng đội – bị bắn nổ tung trên không phận Sài Gòn ?

Du học sinh thời chiến:

Hồi xưa con nhà giàu thường được cha mẹ lo cho  ra nước ngoài du học  vừa tránh được chuyện phải vào quân trưòng rồi ra mặt trận bị trúng một viên đạn coi như xong đời . Họ sẽ an toàn và khi cầm mảnh bằng tốt nghiệp phương Tây yên chí lớn về tương lai sáng lạn không như những bạn bè đồng lứa chết trên mặt trân hàng ngày.

Quốc gia thường được chọn  du học là Pháp , Canada và  Úc – Mỹ không có nhiều trừ thành phần quân sự- Những sinh viên tốt nghiệp nếu muốn có thể ở lại tìm việc làm và định cư mặc kệ tình trạng chiến tranh ở Việt Nam ra sao thì ra…

Học sinh nghèo không có điều kiện đi du học thường nghĩ về những ” anh em” may mắn hơn mình như thế !!

Vài ngày trước 30/4/75 khi VNCH như chỉ mành treo chuông vì sự rối loạn ở miến Nam và các cuộc tấn công quân sự dữ dội của miền Bắc người ta tưởng những du học sinh chắc cũng cuốn cờ cuốn gói theo    ” cách mạng” kiếm chút cháo .

Nhưng không !!!

Họ không giống như những gì anh em còn trong nước hiểu lầm về họ . Ở Pháp họ biểu tình , lên án sự cưỡng chiếm bằng vỏ lực của VC và bày tỏ lòng trung thành với VNCH . Họ tổ chức tuần hành và đưa tang Tổ Quốc đang hấp hối, nơi gia đình cha mẹ anh em bạn bè không biết rồi sẽ ra sao . Họ không bỏ mặc VNCH như nhiều người từng hiểu lầm về họ .

Sau 75, những anh em này đã  tỏ tinh thần yêu nước và tâm tư về một Tổ Quốc bị cưỡng chiếm đau thương điễn hình trong số là cựu sinh viên Trần Văn Bá  và các đồng chí tìm đường trở về ,chấp nhận đổ máu  để phục quốc . Họ đặt chân được lên  đất miền Tây nhưng bởi sự thâm nhập của địch vào tổ chức  các anh bị thất bại . Máu của các anh đã thấm nhập vào đất Việt Nam và sách sử trung thực sẽ ghi lại những việc làm anh hùng này  .

Những người lính VNCH

Kính gởi qúi vị

Qúi vị đã làm hết Bổn Phận và Trách Nhiệm của mình để bảo vệ Tổ Quốc trong  Danh Dự . Không nên dằn vặt  mình bị thua vào tay kẻ thù .Thiên Định đã như thế  chẳng thể làm gì đưọc .

Nhưng hãy chuyển lửa xuống cho con cháu  , nhắc nhở các cháu luôn gìn giữ lửa VNCH trong trái tim và có thể hãy giải thích chiến công Vệ Quốc của cha ông cho những người chung quanh hiểu.

Một điều cần biết là thời gian người lính miền Nam cầm súng gìn giữ Tổ Quốc luôn nằm trong tâm thức và trái tim của  công dân nước VNCH. Xin nhớ một điều là những tháng ngày quý vị cầm súng gìn giữ quê hương đã đem đến cho nhân dân sự tuyệt đỉnh đời sống trong ấm no thịnh vượng. Đó mới là điều đáng tự hào. Cũng không thể quên công lao đóng góp của anh em nhân viên Cảnh Sát Quốc Gia , Cán Bộ Bình Định Nông thôn , Lực Lượng Vũ Trang Chiêu Hồi , đặc biệt Nghĩa Quân thầm lặng nhưng anh hùng khiến chính quy VC năm 1968 còn phải gờm.

Tuy không phải là thành phần trực tiếp cầm súng ra chiến trường đánh nhau với VC (dân chúng thường coi cảnh sát  gây phiền phức cho mình) nhưng khi Quốc Gia lâm nguy mới thấy lòng yêu nước. Hồi 68 ( Mậu Thân) không có sự hổ trợ đắc lực của quý vị các đơn vị chính quy sẽ phải chịu nhiều khó khăn và tổn thất để lùa VC ra khỏi các nơi trú ẩn .

Nhiều sĩ quan cảnh sát còn trẻ ngày 30/4/75 đã chấp nhận tự kết liễu đời mình hơn là chịu sống nhục dưới tay kẻ thù . Nếu nhìn vào bọn Công An Cộng sản thời này quý vĩ sẽ hãnh diện biết bao nhiêu …

Phần tôi  lúc nào cũng hãnh diện mình được sinh ra lớn lên và thành người dưới chế độ Việt Nam Cộng Hoà.

*************

Cứ đến 30/4 là buồn và mỗi lần nghe một bản nhạc về lính thấy như nước mắt muốn rơi . Miền Nam họ cầm súng không phải vì muốn chém giết căm thù như lính (bị nhồi sọ) ngoài kia hể cứ bắn một phát phải có mấy chục” NGUỴ” trúng đạn !! Họ cầm súng để bảo vệ gia đình thân nhân hàng xóm và Tổ Quốc . Đặc biệt những người lính trẻ sau này ra trận bắt tù binh họ đối xử nhân đạo với địch hoàn toàn khác hẵn những tuyên truyền bịt mắt của bọn tuyên huấn chính trị xui trẻ ăn cứt gà ngoài đó. Tôi đã từng biết báo chí miền Bắc viết về một du kích quân VC bắn “xuyên táo” ba xe thiết giáp ” NGUỴ ” bằng một quả B40 . Còn chuyện MIG “TA” tắt máy núp trong mây chờ F4, B52 Mỹ tới mới xông ra dí K54 tận buồng lái bắt sống thì tôi nghe chính tai mình từ đại uý giám thị Năm Kiểm trong nhà tù đầy thành kính và tin tưởng .

VC được nuôi dưỡng trong nói dóc như cá sống nhờ nước cho nên không nói dóc chúng không sống nổi. Nói dóc không ngượng miệng và thoải mái như uống trà buổi sáng thế hệ con cháu cũng hùng hổ nói dóc phun cả nước mồm nước miếng chung quanh như ông cha chúng (tôi tin chúng biết mình nói dóc nhưng được trả tiền và cũng được bọn con nhang theo lệnh đảng bấm like nên chúng rất hăng hái).

Thời buổi thế kỹ thứ hai mươi mốt rồi -năm nay là 2023 rồi- mà những cái mồm xoen xoét nói dóc vẫn cứ phun nước bọt phèo phèo hàng ngày trên các đài truyền thông truyền hình toàn quốc- cả youtube, facebook- . Mở miệng ra là tự hào !! trong khi VIỆT NAM CÓ CÁI CON #$%@^&  GÌ ĐÂU MÀ TỰ HÀO ?

Miền Nam thua là vì họ chỉ phòng vệ mà không tấn công . Nếu họ đánh thẳng ra Bắc thì với một triệu lính thiện chiến họ đã có thể giải phóng  hay ít ra cũng buộc quân xâm lược phải rút về thế phòng thủ không còn chủ động trên chiến trường muốn làm mưa làm gió gì cũng được . Ít nhất dành thế tấn công thì VNCH đã  ở kèo trên và không đến nổi mất như bây giờ . Miền Bắc miền Nam theo hình thức của Nam, Bắc Hàn rồi VNCH cũng sẽ thăng tiến- hay vượt trội trong khu vực ĐNA, hơn luôn Nam Hàn- ngày nay. Ở thế tấn công VNCH không cần Địa Phương Quân ,  chỉ cần Nghĩa Quân , NDTV , Cảnh Sát cũng đủ sức phòng vệ lảnh thổ mà lực lượng còn tăng thêm quân số .

Hởi ôi tất cả thất bại vì những cái đầu VĨ ĐẠI ở thủ đô nước Mỹ thời đó !!

Tại sao tôi dám đoan chắc như thế ? vì tôi biết tinh thần chiến đấu của lính miền Nam . Đặc biệt những binh chủng tinh nhuệ , họ chiến đấu không dựa trên căm thù nhưng can đãm, chịu đựng lại được huấn luyện bài bản từ các quân trường hiện đại, nhất là họ coi trọng DANH DỰ , TRÁCH NHIỆM đối với TỔ QUỐC . Đâu phải tự nhiên  đối phương ngại đụng đầu với SĐ 5, 18 (vùng Ba), SĐ I ( vùng I)  hay những SĐ Bộ Binh khác của VNCH ? và cũng đâu phải tự nhiên bộ đội ( cả đồng minh) nể phục các đơn vị ( BCND81 , ND . TQLC , BDQ). Không quá đáng khi xưng tụng họ là tinh hoa của cả nước ( không chỉ ở miền Nam ) .

Nỗi ngậm ngùi của người lính thời chiến trong những ca khúc “Thư Xuân Trên Rừng Cao”, “Đưa Em Vào Hạ”… làm nghẹn ngào rơi nước mắt của dân chúng miền Nam và bao nhiêu người xứ Bắc đến nổi bây giờ ở đâu họ cũng hát như lời tri ân , sự kính phục nét hào hùng của người trẻ miền Nam thời chiến . Bây giờ trừ những bệnh nhân tâm thần hết thuốc trị , bọn ghen ăn tức ở mới tỏ ra kỳ thị  thù ghét văn hoá ca nhạc miền Nam chứ kể cả cán bộ CA ,QĐ đều yêu thích và ư ử hát theo nhạc  lính trước 75.

Việc VNCH mất nước , dân VNCH bị lưu đày đau khổ bao nhiêu lâu nay chắc chắn không phải lỗi lầm của ĐA SỐ những người từng khoác quân phuc QĐVNCH . Họ là những người lính can đãm , thậm chí trên đường trở về NAM từng nhóm vài ba người MỜI NHAU đi vào chổ chết bằng cách chia trái lựu đạn qua chứng kiến của người tù thế kỹ Nguyễn Hữu Cầu (Tù lâu hơn Nelson Mandela Nam Phi ).

HỌ CHỌN CÁI CHẾT vì KHÔNG CHỊU ĐẦU HÀNG thà CHẾT ĐỨNG HƠN SỐNG QUỲ !!

Viết Thêm Một Chút :

– Nhiều người ngoại quốc hãnh diện nói được tiếng Việt . Than ôi họ mắc một sai lầm rất lớn khi phát âm theo giọng Bắc !! Họ không biết rằng giọng Bắc đem lại cảm giác rùng mình cho người miền Nam với thanh âm cao the thé . Nó cũng mang lại sự đe doạ , hăm he đối với dân VN sống ở nước ngoài .

– Có người đề nghi nên dùng giọng Hà Nội làm chuẩn cho các xướng ngôn viên . Nhưng dựa vào tiêu chuẩn nào để coi Hà Nội là chuẩn khi họ vẫn có nhiều sai trái trong phát âm ? ( chứng , thay vì trứng , zòng zã thay vì ròng rã …?)

– Đa số ( nếu không nói là toàn bộ) xướng ngôn viên nói giọng Bắc . XNV nữ còn dễ nghe XNV nam thì có khi phải vận dụng công lực chú ý mới hiểu nổi họ nói cái gì.

– Nhiều người cho rằng miền Nam – nhất là dân Sài Gòn- phát âm như thế này :

* dzội dzàng , dzui dzẽ, dzũng

Thực ra đó là cách phát âm của người Bắc sống lâu trong Nam muốn hoà đồng vào người địa phương ( như ông Thanh Hoài ) người Nam nhất là Sài Gòn KHÔNG CÓ âm Z. Họ phát âm DỘI DÀNG, DUI DẺ ,DŨNG ( Sao tôi biết ? vì tôi sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn )

– Người VN -vô tình hay cố ý – giết những món ăn uống truyền thống VN . Có ông người Viêt chế món PHỞ CÁ !! PHỞ CUỐN !!

Phở chỉ có thể là bò , tạm chấp nhận được là gà , phở mà cuốn thì thành BÌ CUỐN hay GỎI CUỐN chứ đâu còn là phở nữa ;còn PHỞ CÁ thì ăn ra cái giống gì hả trời đất thiên địa ?. Rồi mai mốt người ( không phải VN) khi thưởng thức PHỞ CUỐN , PHỞ CÁ họ tưởng phở truyền thống nổi tiếng của VN là như vậy thì #$^@&

– Bánh cuốn (truyền thống) nay chế thêm đập trứng tráng trên mặt bánh thì khi ăn không biết mình đang thưởng thức bánh cuốn hay BÁNH MÌ ỐP LA !!

– Cà phê phin nổi tiếng từ đó tới giờ nay trộn với trứng khiến người thưởng thức tuởng mình uống bánh flan (?) lỏng chứ không phải đang thưởng thức món cà phê sửa thơm ngon đậm đà.

Cuối cùng xin gởi câu hỏi này cho các đại kinh tế gia thế giới :

CÂU HỎI :

– VN không có kỹ nghệ ,không có xưởng đóng tàu đóng máy bay, dân sống được nhờ vào GIA CÔNG , đóng giày đóng dép cho NIKE mua bán đồ online ăn hoa hồng , làm áp phe, sinh viên ra trường chở nước đá bỏ hàng mấy quán cà phê…. SAO MÀ HỌ GIÀU QUÁ VẬY ? nữ đại gia ở Cà Mau ( Cà Mau chứ không phải Sài Gòn ) sắm xe hơi cả trăm ngàn USD. Đại gia ở Bắc Ninh đãi đám cưới toàn bào ngư, king crab ,tiền dân gởi về cho nhà nước VC hàng năm mấy chục ngàn triệu đô la ( nói “TỶ” không thấy nhiều !!) HỌ LÀM CÁI GÌ RA TIỀN ?

Nguoiviettudo