KÍNH THƯA QUÝ VỊ,
XIN CHUYỂN TỚI QUÝ VỊ QUAN TÂM BỨC TÂM THƯ KHÔNG NIÊM CỦA PHẠM ĐOAN TRANG NHỜ TÔI CHUYỂN ĐẾN QUÝ VỊ NẾU CÔ ẤY BỊ ĐI TÙ.
BỨC THƯ ĐỀ NGÀY 27/5/2020 VIẾT TỪ SÀI GÒN TRONG NHỮNG NGÀY ĐANG BỊ LÙNG BẮT DỮ DỘI VÀ CÔ ĐOÁN RẰNG CÔ SẼ BỊ BẮT.
BỨC THƯ LÀM ĐAU XÉ LÒNG TÔI LÚC TÔI MỚI NHẬN NHƯNG HÔM NAY NGỒI ĐÂY VIẾT ĐỂ CHUYỂN CHO QUÝ BẠN TÔI ĐANG KHÓC VÀ KHÔNG CẦM ĐƯỢC NƯỚC MẮT.
ĐOAN TRANG KHÔNG KÊU GỌI CHÚNG TA ĐẤU TRANH CHO CÔ MÀ HÃY ĐẤU TRANH CHO VIỆT NAM CÓ DÂN CHỦ TỰ DO.
CÔ NÓI RẤT RÕ TRONG LÁ THƯ DƯỚI ĐÂY LÀ CUỘC ĐẤU TRANH NÀY LÀ KHẢ THI VÀ CHÚNG TA CÓ THỂ LÀM GÌ ĐỂ ĐI ĐẾN THÀNH CÔNG.
CÔ CŨNG MONG MỎI MỌI NGƯỜI HÃY GIÚP NGƯỜI MẸ GIÀ MÀ LÒNG CÔ ĐÃ BỊ DẰN VẶT KHỔ ĐAU RẤT NHIỀU KHI CÔNG AN ĐÃ DÙNG BÀ ĐỂ LÀM CÁI BẪY BẮT CÔ NHIỀU LẦN NHƯNG NGƯỜI MẸ GIÀ CAN ĐẢM CỦA ĐOAN TRANG ĐÃ NHẮN VỚI CÔ RẰNG:
“ĐỪNG BAO GIỜ VỀ NHÀ ĐỂ MẸ PHẢI THẤY CẢNH CHÚNG ĐẾN BẮT CON VÀ ĐÁNH ĐẬP CON TRƯỚC MẶT MẸ!”
XIN MỌI NGƯỜI CẦU NGUYỆN CHO TRANG VÀ MẸ CỦA EM. XIN ĐỌC THƯ CỦA TRANG ĐỂ NGHE LỜI CÔ MONG ƯỚC VÀ NẾU CÓ THỂ, XIN GÓP MỘT TAY CHO CUỘC ĐẤU TRANH CHUNG MÀ ĐÃ CÓ RẤT NHIỀU NGƯỜI ĐÃ PHẢI HY SINH.
———————————–
NẾU TÔI CÓ ĐI TÙ….
Sài Gòn, ngày 27/5/2019
Gửi các anh chị em, bạn bè thân yêu của tôi,
Không ai mong muốn phải ngồi tù, nhưng nếu nhà tù là chỗ tất yếu ai đấu tranh cho tự do cũng phải đến, và nếu vào tù là để thực hiện một mục đích nào đó ta đã định trước, thì ta nên đi tù.
Tôi có một số mục đích định trước như vậy. Thế nhưng đi tù chỉ là bước đầu để thực hiện các mục đích này, còn muốn hoàn thành thì rất, rất cần sự tiếp sức của các bạn.
Tôi trông cậy vào các bạn. Xin giúp tôi hoàn thành các mục đích sau, nếu tôi có phải vào tù.
Trân trọng cảm ơn tất cả.
1. Vận động thông qua luật bầu cử mới, luật tổ chức quốc hội mới Mong các bạn làm mọi cách để gắn việc tôi đi tù (nếu có) với luật bầu cử mới, luật tổ chức quốc hội mới. Làm sao để công luận biết rằng tôi đã tham gia nghiên cứu và đưa ra luật mới về bầu cử và tổ chức quốc hội, và tôi bị bắt một phần là vì lý do đó. Tôi muốn có một phong trào xã hội rộng lớn thúc đẩy việc thông qua hai luật này.
2. Quảng bá các cuốn sách tôi viết Tôi mong rằng việc mình bị bắt, đi tù hoặc gặp bất kỳ điều gì khác, nhất là đi tù, sẽ là cơ hội để quảng bá các cuốn sách tôi viết, giúp sách được nhiều người đọc hơn, dưới bất kỳ hình thức gì dù là bản in hay bản điện tử hay sách nói. Tôi viết nhiều sách nhưng đây là những cuốn tôi mong muốn phổ biến nhất:
a) Chính trị bình dân;
b) Cẩm nang nuôi tù;
c) Phản kháng phi bạo lực;
d) Politics of a Police State (tiếng Anh);
e) Các ấn phẩm liên quan tới bầu cử.
3. Biến việc đi tù thành cơ hội để tận dụng. Nhà nước CHXHCN Việt Nam lâu nay luôn coi tù nhân lương tâm là một công cụ để mặc cả, trao đổi với nước ngoài. Khi trả tự do cho một tù nhân lương tâm và tống xuất người đó ra nước ngoài, nhà nước thu được rất nhiều cái lợi: ký được một hiệp định kinh tế nào đó, đánh bóng hình ảnh “tôn trọng nhân quyền”, vô hiệu hóa một biểu tượng đấu tranh vì tự do, và phớt lờ tất cả các yêu cầu cải cách thể chế.
Tôi rất không thích bị coi là món hàng để nhà nước trao đổi. Thay vì thế, tôi muốn rằng nếu mình có đi tù thì giới hoạt động dân chủ phải là một lực lượng đàm phán với nhà nước, trong đó tập trung, nhấn mạnh vào việc đòi thông qua luật bầu cử mới và luật tổ chức quốc hội mới.
Bản án càng dài, xin các bạn càng tận dụng nó vào việc đàm phán và gây sức ép lên chính quyền Việt Nam, buộc chính quyền phải thực hiện các yêu cầu của chúng ta.
Nói cách khác, tôi không muốn có một phong trào kêu gọi chính quyền Việt Nam “trả tự do cho Trang”. Tôi muốn một phong trào xã hội rộng lớn, thúc đẩy việc “trả tự do cho Trang và thông qua luật bầu cử mới”, “trả tự do cho Trang và bảo đảm bầu cử tự do, công bằng”, v.v. Tóm tắt ba mục (1), (2) và (3) Nếu tôi bị bắt, tôi mong muốn các bạn làm truyền thông theo hướng vận động mỗi người, nếu ủng hộ tôi thì không cần làm gì nhiều, cũng không cần hô hào “tự do cho Trang”, mà chỉ cần truyền bá thông điệp sau:
“Tôi ủng hộ luật bầu cử mới và tôi đọc sách của Đoan Trang”, hoặc “Tôi ủng hộ Đoan Trang, nên tôi ủng hộ luật bầu cử mới và tôi đọc sách của Trang”, hoặc “Yêu cầu tổ chức bầu cử tự do và công bằng ở Việt Nam”, hoặc “Ủng hộ ứng viên độc lập vào Quốc hội”. * * *
Vài điểm xin các bạn lưu ý thêm:
1. Xin chăm sóc mẹ tôi giùm, đừng để mẹ tôi nghĩ là hai mẹ con đang đơn độc. Công an cũng đã đe dọa các anh trai và chị dâu tôi rất nhiều; xin bảo vệ họ.
2. Tôi sẽ không nhận tội, không xin khoan hồng, cho nên mọi điều công an nói hoặc làm mà có thể khiến dư luận tưởng như vậy thì đều là bịa đặt, lừa dối.
3. (Nhưng) tôi nhận hành vi: Tôi luôn khẳng định tôi là tác giả của các cuốn “Chính trị bình dân”, “Cẩm nang nuôi tù”, “Phản kháng phi bạo lực”, cũng như tất cả các sách và báo cáo khác tôi từng viết và để tên thật.
Tôi cũng khẳng định là tôi luôn muốn xóa bỏ chế độ độc tài ở Việt Nam. Tôi muốn được mọi người nhắc đến như một người viết, luôn cố gắng để góp phần khai dân trí về các giá trị tự do, dân chủ, và luôn đấu tranh để thay đổi xã hội.
4. Nếu có thể, xin vận động để tôi được nhận cây đàn guitar của tôi. Đối với tôi, đàn guitar quan trọng như Kinh Thánh đối với tín đồ Thiên Chúa giáo.
5. Tôi không quan tâm đến số năm tù theo bản án, do đó tôi không cần luật sư bào chữa để giảm án – một điều hẳn nằm ngoài khả năng của các luật sư trong tình hình hiện nay ở Việt Nam. Thay vì thế, tôi mong các luật sư có thể làm một kênh truyền tải thông tin giữa tôi và mọi người bên ngoài.
6. Không ưu tiên tôi hơn các tù nhân lương tâm khác.
7. Nếu có vận động để trả tự do cho tôi, xin các bạn bắt đầu từ khoảng năm thứ ba hoặc thứ tư (tính từ thời điểm bị bắt), và xin hết sức lưu ý gắn mọi chiến dịch vận động với việc thực hiện các mục đích tôi đã nêu trên.
Kịch bản lý tưởng là tôi được trả tự do mà vẫn ở Việt Nam (không bị tống xuất ra nước ngoài) và những mục đích tôi đề ra đều được hoàn thành.
Tôi không cần tự do cho riêng mình; nếu chỉ vậy thì quá dễ.
Tôi cần cái lớn hơn thế nhiều: Tự do, dân chủ cho cả Việt Nam. Đó là một mục tiêu nghe có vẻ vĩ đại và xa vời, nhưng thật ra là khả thi, nếu có sự góp phần của tất cả các bạn.
Phạm Đoan Trang
———————————-
JUST IN CASE I AM IMPRISONED
Saigon, Vietnam
May 27th, 2019
Dear friends,
No one wants to sit in prison. But if prison is inevitable for freedom fighters, if prison can serve a predetermined
purpose, then we should happily accept it.
Therefore, I have set several goals for my imprisonment (should it happen). Going to prison may help to
accomplish some of these goals, but achieving all of them can only be done with your help.
Thus, I would like to share these goals with you, friends, and rely on you to help fulfill them after I am taken
into custody. Thank you so much in advance for your support.
1. Advocate for new laws to reform how Vietnam conducts elections and forms its National
Assembly.
I would like you to link my imprisonment with new laws to change how Vietnam conducts elections
and forms its National Assembly. Let the public know that I research political rights, especially ones
regarding voting and elections. I am among those who have suggested new pieces of legislation to
reform elections and the National Assembly, and I am imprisoned partly because of these previous
efforts.
A large social movement calling for the adoption of these new laws, whose drafts I have made
contributions to, would be ideal.
2. Encourage people to read my books.
I want my imprisonment to spur greater readership for my books; make them accessible and make
them available in all forms: electronic, printed, or audio.
These are the titles that I want to promote most:
a) Chính Trị Bình Dân (Politics for the Masses / Politics for the Common People);
b) Cẩm Nang Nuôi Tù (A Handbook for Families of Prisoners);
c) Phản Kháng Phi Bạo Lực (On Non-violent Resistance Techniques);
d) Politics of a Police State;
e) Học làm báo (Citizen Journalism);
f) All of my publications on voting and elections
3. Take advantage of my imprisonment.
The Vietnamese government has always used prisoners of conscience (POC) as pawns to trade with
foreign governments. By releasing a POC and deporting him or her, the government benefits in
several ways: they gain trade deals, neutralize a rallying symbol for the people, and falsely appear
to respect human rights, which hedges calls for political reform.
I would hate to see myself become a pawn for the government to trade. Instead, I want my
imprisonment to be used not just by foreign governments, but by Vietnamese democracy activists
to negotiate with the Vietnamese government, with a focus on new legislation for elections and
formation of the National Assembly. It is imperative that Vietnamese democracy activists sit at the
negotiating table. Bear in mind: the lengthier the prison term, the more leverage you have to
negotiate with the Vietnamese government and pressure them into doing what we request.
In other words, I don’t want a campaign that calls on the Vietnamese government to simply “free
Trang”. I want a comprehensive social movement that pushes the government to “free Trang and
pass new election laws”, “free Trang and ensure free and fair elections”, “free Trang, free elections”,
and so on.
Summary of (1), (2) and (3):
In case I am imprisoned, please tell the public to focus less on freeing me and more on spreading these
simple messages:
“I’ve read Trang’s books, and I support new election laws,” or
“I support Trang, I’ve read her books, and I support new election laws,” or
“Free and fair elections for Vietnam,” or
“Support independent candidates for the National Assembly.”
A few more reminders and requests:
1. Please take care of my mother. Let her know that she and her daughter are not alone. Make sure the
police do not harm my mother, my brothers, or my sisters-in-law; they have often been threatened
by police.
2. I will not admit guilt, confess, or beg for leniency; do not believe police if they say or indicate
otherwise.
3. (However,) I will always assert that I am the author of the books Chính Trị Bình Dân, Cẩm Nang
Nuôi Tù, Phản Kháng Phi Bạo Lực, and other works published under my name, and I will always
assert that I want to abolish dictatorship in Vietnam. I’d like to be described as an author and
journalist who writes to raise public awareness regarding democracy and human rights, and who
advocates for social change.
4. If possible, send me my guitar and try to have the wardens accept it. For me, the guitar is like my
Bible.
5. I don’t care about prison terms, so I don’t expect defense lawyers to help reduce my sentence, which
may be impossible anyway. I would prefer defense lawyers who can work as communication
channels between me and the outside world.
6. Do not give me any priority over other prisoners of conscience. Advocate for the others first, then
me.
7. If you’d like to advocate for my release, please start a campaign from the third or fourth year and
keep in mind the requisite goals I stated above. Ideally, I’d like to be freed and allowed to stay in
Vietnam instead of being expelled, with the goals above achieved.
I don’t want freedom for just myself; that’s too easy.
I want something greater: freedom for Vietnam.
It might seem like some grand goal, but it’s totally possible–with your support.
Pham Doan Trang
May 27th, 2019
Dear friends,
No one wants to sit in prison. But if prison is inevitable for freedom fighters, if prison can serve a predetermined
purpose, then we should happily accept it.
Therefore, I have set several goals for my imprisonment (should it happen). Going to prison may help to
accomplish some of these goals, but achieving all of them can only be done with your help.
Thus, I would like to share these goals with you, friends, and rely on you to help fulfill them after I am taken
into custody. Thank you so much in advance for your support.
1. Advocate for new laws to reform how Vietnam conducts elections and forms its National
Assembly.
I would like you to link my imprisonment with new laws to change how Vietnam conducts elections
and forms its National Assembly. Let the public know that I research political rights, especially ones
regarding voting and elections. I am among those who have suggested new pieces of legislation to
reform elections and the National Assembly, and I am imprisoned partly because of these previous
efforts.
A large social movement calling for the adoption of these new laws, whose drafts I have made
contributions to, would be ideal.
2. Encourage people to read my books.
I want my imprisonment to spur greater readership for my books; make them accessible and make
them available in all forms: electronic, printed, or audio.
These are the titles that I want to promote most:
a) Chính Trị Bình Dân (Politics for the Masses / Politics for the Common People);
b) Cẩm Nang Nuôi Tù (A Handbook for Families of Prisoners);
c) Phản Kháng Phi Bạo Lực (On Non-violent Resistance Techniques);
d) Politics of a Police State;
e) Học làm báo (Citizen Journalism);
f) All of my publications on voting and elections
3. Take advantage of my imprisonment.
The Vietnamese government has always used prisoners of conscience (POC) as pawns to trade with
foreign governments. By releasing a POC and deporting him or her, the government benefits in
several ways: they gain trade deals, neutralize a rallying symbol for the people, and falsely appear
to respect human rights, which hedges calls for political reform.
I would hate to see myself become a pawn for the government to trade. Instead, I want my
imprisonment to be used not just by foreign governments, but by Vietnamese democracy activists
to negotiate with the Vietnamese government, with a focus on new legislation for elections and
formation of the National Assembly. It is imperative that Vietnamese democracy activists sit at the
negotiating table. Bear in mind: the lengthier the prison term, the more leverage you have to
negotiate with the Vietnamese government and pressure them into doing what we request.
In other words, I don’t want a campaign that calls on the Vietnamese government to simply “free
Trang”. I want a comprehensive social movement that pushes the government to “free Trang and
pass new election laws”, “free Trang and ensure free and fair elections”, “free Trang, free elections”,
and so on.
Summary of (1), (2) and (3):
In case I am imprisoned, please tell the public to focus less on freeing me and more on spreading these
simple messages:
“I’ve read Trang’s books, and I support new election laws,” or
“I support Trang, I’ve read her books, and I support new election laws,” or
“Free and fair elections for Vietnam,” or
“Support independent candidates for the National Assembly.”
A few more reminders and requests:
1. Please take care of my mother. Let her know that she and her daughter are not alone. Make sure the
police do not harm my mother, my brothers, or my sisters-in-law; they have often been threatened
by police.
2. I will not admit guilt, confess, or beg for leniency; do not believe police if they say or indicate
otherwise.
3. (However,) I will always assert that I am the author of the books Chính Trị Bình Dân, Cẩm Nang
Nuôi Tù, Phản Kháng Phi Bạo Lực, and other works published under my name, and I will always
assert that I want to abolish dictatorship in Vietnam. I’d like to be described as an author and
journalist who writes to raise public awareness regarding democracy and human rights, and who
advocates for social change.
4. If possible, send me my guitar and try to have the wardens accept it. For me, the guitar is like my
Bible.
5. I don’t care about prison terms, so I don’t expect defense lawyers to help reduce my sentence, which
may be impossible anyway. I would prefer defense lawyers who can work as communication
channels between me and the outside world.
6. Do not give me any priority over other prisoners of conscience. Advocate for the others first, then
me.
7. If you’d like to advocate for my release, please start a campaign from the third or fourth year and
keep in mind the requisite goals I stated above. Ideally, I’d like to be freed and allowed to stay in
Vietnam instead of being expelled, with the goals above achieved.
I don’t want freedom for just myself; that’s too easy.
I want something greater: freedom for Vietnam.
It might seem like some grand goal, but it’s totally possible–with your support.
Pham Doan Trang