NHỮNG BÀI THƠ CŨ (Gia Nguyễn # Nguyễn Văn Gia)

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail

May be an illustration of 1 person

Tranh Bạch Lan

MONG MANH SỢI KHÓI
Mong manh
như sợi khói
Chẳng cầm được trên tay
Đã giấu đi nỗi nhớ
Thế mà
ai cũng hay
Lòng
hương bưởi
hương cau
Gởi tình
theo ngọn gió
Lênh đênh hoài đi nhé
Yêu chi
cực lòng nhau
Chông chênh
là nỗi nhớ
Tình như
giọt sương mai
Ai về
qua chốn cũ
Khơi chút tàn tro bay
Tình như là
sợi khói
Chẳng cầm được trên tay
Đã giấu trong túi áo
Rứa mà
ai cũng hay.
🍀
QUẠNH VẮNGTHỀM RÊU
Đã trao ấn kiếm
buồn chi nữa
Buổi xếp hoàng bào
biệt cấm cung
Hỡi ơi
vua chúa còn mơ ngủ
Thì huống hồ chi
kẻ thứ dân
Trời vẫn xanh
trên thành quách cũ
Sao lòng người
quá đổi rêu phong
Ngô đồng kia
buồn chi ủ rủ
Chẳng vàng rơi
cho kịp thu sang
Em Tôn Nữ
hay là Quận Chúa
Chờ ai đây
cửa phủ cuối chiều
Từ dạo mùa vui
không về nữa
Chỉ nghe lá rụng
dưới thềm rêu.
🍀
DỊU DÀNGNHƯ GIỌT NẮNG
Dịu dàng
như giọt nắng
Tình cờ
đậu xuống vai
Có nỗi buồn
vô cớ
Lanh canh
chạm vào nhau
Chiều qua
con ngõ nhỏ
Vi vu
nghe tiếng gió
Về
đứng giữa trời không
Lòng lao xao
tiếng lá
Tìm chi
tìm mải miết
Chút làn hương
đã phai
Câu thơ buồn
lỡ viết
Từ vẻ đẹp
tàn tro
Nỉ non
trong vườn nhỏ
Tiếng dế
buồn đêm thâu
Trăng mùa thu
chưa tỏ
Đã ngọt ngào
hương cau
Câu thơ buồn
lỡ viết
Biết để dành
cho ai…
Nguyễn Văn Gia