– Việt Cộng đánh gía Người Việt Hải Ngoại như thế nào?
– Những chính sách của Việt Cộng để dụ dỗ Người Việt Hải Ngoại.
– Những trò lưu manh của Việt Cộng để phá hoại sự đoàn kết của Người Việt Hải Ngoại
Sau khi nuốt trọn được miền Nam Việt Nam vào năm 1975 và áp đặt một chế độ độc tài đảng trị trên toàn thể lãnh thổ Việt Nam, bọn Cộng Sản Việt Nam đã đưa cả trăm ngàn quân nhân và công chức của chế độ VNCH mà chúng coi là thành phần tối nguy hiểm vào nhà tù mà bọn chúng gọi là trại cải tạo. Chưa đủ, để tịch thu nhà cửa và ăn cướp tài sản của đồng bào, chúng còn đẩy cả triệu đồng bào mà chúng coi là thành phần hút máu mủ nhân dân hoặc ăn bám xã hội lên rừng núi mà chúng gọi là vùng kinh tế mới hoặc ra biển cả làm mồi cho cá.
Nhưng sau một thập niên quản trị đất nước (1975-1985) với chính sách hộ khẩu và hợp tác xã, chúng đã đưa Việt Nam vào danh sách những nước nghèo đói nhất thế giới. Để cứu đói và cũng là để cứu đảng, chúng đã phài cởi trói chính sách kinh tế của chúng phần nào, cho phép dân chúng làm ăn, buôn bán nhỏ, chấp nhận tiền bạc cũng như đồ đạc của người Việt Hải Ngoại gửi về cho thân nhân.
Mặc dù cởi trói đã được 5 năm (1985-1990) tình trạng nghèo đói của đất nước vẫn không khá hơn, vì bọn Việt Cộng vẫn ngoan cố, nên vẫn bị Hoa Kỳ cấm vận. Nhận thấy, tinh thần chống Cộng của người Việt đã giảm sút, không còn cao như lúc Măt Trận Hoàng Cơ Minh mới ra đời, nhất là từ khi ông Hoàng Cơ Minh đã bị Việt Công giết. Việt Cộng không còn lo ngại gì nữa, nên đã xuống nước và chấp nhận bang giao với Hoa Kỳ để được hủy bỏ cấm vận.
Kể tứ năm 1991, sau khi được Hoa Kỳ hủy bỏ cấm vận, các nước ùn ùn vào đầu tư tại Việt Nam. Tuy nhiên ăn được tiền của ngoại quốc cũng không phải là dễ. Người ngoại quốc nào bỏ tiền ra đầu tư ở Việt Nam cũng mong mang được lợi nhuận về nước. Họ đầu tư ở Việt Nam, chẳng qua họ thấy nhân công ở Việt Nam rẻ chứ không phải vì họ yêu nước Việt Nam.
Trái lại, bọn Việt Cộng nhận thấy, người Việt Hải Ngoại dù ra đi vì bất cứ lý do gì, cũng không bao gìơ ghét bỏ tổ quốc. Ai mà chẳng sinh ra ở Việt Nam ? Ai mà chẳng có họ hàng, thân thích, bạn bè ở Việt Nam ? Chỉ số tiền hàng năm Người Việt Hải Ngoại đem về tiêu ở Việt Nam hoặc gửi về giúp đỡ thân nhân, bạn bè và người nghèo khổ cũng đã lên tới 4 tỷ đô la. Chỉ cần 1% số người này đem tiền về Việt Nam làm ăn, hay đem chất xám về giúp nước, mỗi năm Việt Cộng sẽ kiếm thêm được bao nhiêu tỷ nữa? Đây qủa là một miếng mồi ngon của Việt Cộng.
Chính vì vậy, ngay từ khi Hoa Kỳ vừa hủy bỏ cấm vận, bọn Cộng Sản đã dùng ngay chiêu bài Hoà Hợp, Hòa Gỉai để dụ dỗ những người Việt Hải Ngoại vẫn còn thơ ngây về hợp tác hoặc làm ăn với chúng. Thực ra bọn Việt Cộng có bao giờ thực tâm muốn Hòa Hợp, Hòa Gỉai với ai. Chúng chỉ muốn Hoá Giải những sự chống đối, chúng chỉ muốn lùi một bước để rồi sẽ tiến hai bước. Chỉ tiếc rằng người Việt Quốc Gia, vì ngu dốt, vì ham danh, hám lợi, nên dù đã từng bị lừa bịp nhiều lần rồi mà vẫn bị lừa. Tuy nhiên số người này không phải là nhiều, nên ngày 26/3/04, Bộ Chính Trị của Việt Cộng đã phải ban hành nghị quyết 36 đối phó với người Việt Hải Ngọai.
A/ Việt Cộng đánh gía người Việt Hải Ngoại như thế nào?
Sau 15 năm sống còn nhờ vào tiền của người Việt Hải Ngoại gửi về, bọn lãnh đạo Việt Cộng không còn dám coi thường những người mà bọn chúng trước kia gọi là những thành phần đĩ điếm, tay sai đế quốc Mỹ nữa, trái lại chúng “đánh gía” rất cao, coi cộng đồng người Việt Hải Ngoại là “là khúc ruột ngàn dậm, là một bộ phận không thể tách rời khỏi dân tộc”.
Chúng đã phải nhìn nhận 80% những người Việt Hải Ngoại, không những đã ổn đinh được cuộc sống mà còn có vị trí trong đời sống kinh tế, xã hội và chính trị trong nước họ định cư. Nhiều người có tiềm lực kinh tế, có khả năng quan hệ với các doanh nhân bản xứ để làm cầu nối cho các doanh nghiệp trong nước cũng như cho bọn chúng.
Tuy nhiên, chúng cũng nhận thấy rằng hầu hết người Việt Hải Ngoại không tin vào sự đổi mới của chúng, không tin vào sự Hòa Giải, Hoà Hợp của bọn chúng, không những thế, nhiều người khác vẫn còn chống đối và vạch trần sự lừa phỉnh, bịp bợm của bọn chúng.
B/ Những chính sách của Việt Cộng để dụ dỗ người Việt Hải Ngoại.
Nhận thấy tầm quan trọng của người Việt Hải Ngoại cũng như tinh thần chống Cộng của người Việt Hải Ngoại vẫn còn mạnh mẽ, trong nghị quyết 36, bọn Việt Cộng đã phải đưa ra một số chính sách đối phó để đánh phá và lôi cuốn những thành phần ham danh, hám lợi nhưng vẫn chưa rứt khoát tin tưởng ở chúng.
1/ Biện pháp I: Chiêu bài Hoà Hợp, Hoà Gỉai.
Như đã trình bầy ở trên, thực ra bọn Việt Cộng không bao giờ chúng thực tâm muốn Hoà Hợp, Hoà Giải vì bọn chúng đang ăn trên ngồi trốc, đang nắm độc quyền quản trị đất nước, đời nào chúng lại dại dột nhường ghế, chia quyền cho người khác? Chẳng qua đây chỉ là một phương thức để Hoá Gỉai những sự chống đối của những thành phần chống đối nhưng không có lập trường chống Cộng vững chắc, còn ham danh, hám lợi, cũng như để dụ dỗ những thành phần trí thức ngu muội, chỉ biết chủ nghĩa Cộng Sản qua sách vở mà không hề biết trên thực tế, chủ nghĩa Cộng Sản đã được bọn chúng thực thi ra sao.
Biện pháp Hoà Hợp, Hoà Giải đã được bọn chúng đem ra áp dụng từ lâu. Từ năm 1945-1946, chúng cũng đã đem ra áp dụng để thành lập chính phủ Liên Hiệp. Rồi năm 1974-1975, chúng cũng đưa ra để dụ dỗ những người quốc gia nhẹ dạ. Năm 1990-1991 chúng cũng đưa ra và cho đến bây giờ chúng cũng vẫn đưa ra. Tóm lại, bất cứ lúc nào chúng muốn hóa giải việc gì, là chúng lại đem chiêu bài Hòa Hợp, Hòa Giải ra áp dụng. Bởi vì chúng biết lòng căm thù của người Việt Hải Ngoại mỗi ngày một giảm đi theo thời gian. Vì vậy chiêu bài Hoà Hợp, Hoài Gỉai của chúng lúc nào đem ra áp dụng cũng vẫn có gía trị.
2/ Biện phái II: Chính sách Giao Lưu Văn Hóa.
Nhược điểm của người Việt Hải Ngoại, tức những người xa quê hương nhớ nhà, nhớ quê hương. Càng xa lâu, càng nhớ nhiều. Lợi dụng nhược điểm này, chúng tung ra hải ngoại sách báo, băng nhạc và phim ảnh gọi là Giao Lưu Văn Hóa.
Lúc đầu, chúng còn đưa ra nhưng phim ảnh có mục đích tuyên truyền. Nhưng sau chúng thấy bất lợi vì không nhưng không được đồng bào Hải Ngoại hưởng ứng mà còn chống đối kịch liệt nên sau chúng chỉ đưa ra những phim ảnh vô thưởng, vô phạt, không những hoàn tòan có tinh cách giải trí, mà nhiều khi còn cố ý chỉ trích chính quyền, nhưng chỉ về vấn đề tham nhũng, một vấn đề không thể dấu diếm được để tỏ ra ta đây (chính quyèn Cộng Sản) cũng tự do, dân chủ để lừa gạt những người Việt Hải Ngoại nhẹ dạ, dễ tin.
Thực ra có bao giờ chúng chiụ Giao Lưu Văn Hóa với người Việt Hải Ngọai? Thử hỏi đã có cuốn sách nào nói về tự do, dân chủ, nói về nhân quyền của ngoại quốc, chứ đừng nói tới của người Việt Hải Ngoại, được chúng cho lưu hành trong nuớc? Ngay người trong nước, chỉ cần dịch một tài liệu của ngoại quốc rồi đăng trên diên đàn điện tử cũng bị coi là phản động và cho đi tù.
3/ Biện pháp 3: Cho hưởng một vài quyền lợi.
Để dụ dỗ người Việt Hải Ngoại về nước du lịch hay làm ăn, hợp tác nhiều hơn, Việt Cộng đề ra nhiều chính sách, chủ trương nhằm tạo điều kiện dễ dàng như về gía cả, không còn phân biệt người trong nước với người nước ngoài. Chấp thuận cho người Việt Hải Ngoại mua nhà đất trong nước với một vài điều kiện nào đó. Quy chế miễn visa, miễn thị thực chữ ký. Cho phép người Việt Hải Ngoại được phép kinh doanh hoặc mở một vài công ty cũng như hợp tác vào vài hoạt động khoa học, văn hóa v.v…Vinh danh một số trí thức và thương gia về nước phục vụ cho chúng.
Cả ba biện pháp trên đều thất bại bởi vì chúng không có thực tâm mà chỉ là để dụ dỗ, tuyên truyền. Hơn nữa, tình trạng tham nhũng ở Việt Nam bây gìơ đã hết thuốc chữa. Tham nhũng từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, không ai bảo đươc ai, nên số người Việt Hải Ngoại về nước làm ăn hay kinh doanh mỗi ngày một ít. Tuy nhiên bọn chúng vẫn giả ngây, gỉa ngô và tổ chức một cuộc hội thảo tại thành phố Saigon ngày 28/12/08 giữa bọn chúng và một số Việt Gian Hải Ngọai trong số đó có Giáo Sư Tạ Văn Tài để tìm hiểu nguyên nhân dưới đề tài “Làm sao để phát huy nguồn lực trí thức Việt Kiều đóng góp vào công cuộc phát triển đất nước ?…”
Gần 30 bài tham luận từ nước ngoài đã được gửi về đóng góp ý kiến và 16 tham luận viên đã tới để trực tiếp trình bày. Nhưng những lý do, những nguyên nhân thực sự như: vì chế độ hiện tại của Việt Nam là một chế độ độc tài chuyên chế, một chế độ trị nước không phải bằng luật pháp mà là một chế độ công an trị, vì chế độ hiện tại của Vịệt Nam là một chế độ không tôn trọng nhân quyền , không đặt quyền lợi dân tộc lên trên hết v.v…nên không ai muốn về nước giúp cho một chế độ như vậy. Các tham luận viên chỉ nói tới những lý do vớ vẩn như vì quen sống ở những nước văn minh, có đủ tiện nghi vật chất, không được đãi ngộ xứng đáng, môi trường làm việc không được đầy đủ phương tiện kỹ thuật, còn nghi ngờ về cách đối xử “giở giăng, giở đèn” của nhà cầm quyền VN v.v…
C/ Những chiến thuật của Việt Cộng để phá hoại Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại.
Không chiêu dụ được, không dụ dỗ được, bọn Việt Cộng đã dùng những chiến thuật sau để phá hoại Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại.
1/ Chiến thuật “Tầm ăn dâu”.
Phần lớn các Hội Đoàn lập ra đều có mục đích xã hội và vô vị lợi. Vì thế chúng thường dùng chiêu bài làm việc xã hội, từ thiện để dễ dàng được các Hội Đoàn hỗ trợ. Rồi từ đó, chúng dần dần để lộ ra bộ mặt thật của chúng để làm cho Hội Đoàn đã hỗ trợ chúng bị chia rẽ để chúng dễ dàng xâm nhập và quậy phá.
Các Hội Đoàn, lúc đầu thường do các người có lập trường chống Cộng, có nhiệt huyết lập ra, nên lúc đầu sự hoạt động rất hăng say và có quy củ. Nhưng sau một thời gian hoạt đông bắt đầu mệt mỏi, nên sự hoạt đông cũng lỏng lẻo. Bọn Việt Cộng bắt đầu xâm nhập hoặc cho tay sai vào nằm vùng, chờ cơ hội hoạt động. Lúc đầu có thề chúng chỉ già vờ vô tình đưa ra một vài lời tuyên bố có lợi cho Cộng Sản, rồi sau đó, chờ cơ hội thuận tiện, chúng có thể đưa ra cả một bài tuyên truyên cho Cộng Sản. Thế là Hội đoàn đó có thể tách ra làm hai hoặc tan rã hoặc ở trong tình trạng tê liệt.
Trên các diễn đàn điện tử, báo chí cũng vậy, chúng cũng luôn luôn tim cách xâm nhập để gây chia rẽ và xáo trộn.
2/ Chiến thuật “Cá mè một lứa”
Sau ngày 30/4/1975, bọn chúng đã ăn cướp được của đồng bào miền Nam không biết bao nhiêu tiền của nhờ vào chính sách đổi tiền, đánh tư sản mại bản, cải tạo công thương nghiệp, vùng kinh tế mới và sau này, ăn cướp đất đai của đồng bào, chúng trở thành bọn tư bản đõ. Nhưng để dân chúng nửa tin, nửa ngờ, chúng tung ra một danh sách có cả tên của những người đã từng phục vụ trong chế độ Việt Nam Cộng Hòa cũ mà nhiều người biết chắc không thể nào giầu có được.
Đối với những người Việt Hải Ngoại chống Cộng cũng vậy. Chúng luôn luôn tìm cách ly gián và gây sự nghi ngờ lẫn nhau.
Thực vậy, số người Việt Hải Ngoại chống Cộng đã hiếm, mà số người có khả năng chống Cộng bằng ngòi bút lại càng hiếm hơn. Vì vậy, một người chống Cộng, khi đọc bài của một người khác thấy họ có tinh thần chống Cộng rất cao thì rất mừng, săn sang kết nạp, mời mọc tham gia, công tác. Nhưng sau một vài bài chống Cộng, họ viết một bài cũng chống Cộng, nhưng trong đó có lồng vào một vài câu hay một vài đọan họ đả kích một người quốc gia có uy tín hay có lập trường chống Cộng cao. Nếu ta vì quá tin tưởng họ, không đọc kỹ mà phổ biến thì sự việc sẽ ra sao?
Những người chống Cộng thực sự và họ biết ta, không bao giờ họ lại ngây thơ mà chỉ trích ta, cùng lắm họ chỉ lưu ý ta mà thôi hoặc nếu cần, họ sẽ viết một bài để vạch mặt thẳng tên Việt Công nằm vùng đã viết bài kia. Nhưng những người chống Cộng khác, họ không biết ta, tính lại nóng nẩy sẽ chụp ngay lấy để mạt sát, để chụp mũ. Cho nên chúng ta đừng lấy làm ngạc nhiên khi thấy người chống Cộng thì ít mà kẻ chống người chống Cộng lại nhiều. Vì thế, bọn Việt Cộng đã khai thác triệt đề khía cạnh này để đưa Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại tới chỗ “Cá Mè Một Lứa”, chẳng còn biết ai là người chống Cộng, ai là Việt Gian Cộng Sản nữa.
Mong rằng tất cả những người Việt Hải Ngoai có tinh thần chống Cộng cao, hãy đề cao cảnh giác và luôn luôn phải bình tĩnh, đừng để xa vào cái bẫy của Việt Cộng.
Lê Duy San