NƯỚC TRÔI MỒ MẸ (thơ Hoàng Phong Linh/Võ Đại Tôn)(Nhạc Nguyệt Ánh-Trình bày Hạt sương Khuya)

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail
“Nước Trôi Mồ Mẹ” của nhà thơ Hoàng Phong Linh Võ Đại Tôn là bài thơ viết về Mẹ và dòng sông Thu Bồn trong mùa lũ lụt
“Hình ảnh dòng sông, cơn lụt và ngôi mộ nhỏ từ bài thơ anh viết, in sâu vào ý thức của tôi từ hai mươi năm trước chợt hiện ra chiều nay trên xứ người xa lạ. Hình ảnh bi thương đó không phải chỉ của riêng anh mà còn của tôi và của tất cả những đồng bào cùng số phận. Anh em chúng tôi, tuổi tác cách nhau hơn 20 năm mà cùng chịu chung một nỗi đau. Nỗi đau chỉ lớn thêm theo thời gian nhưng không có tuổi.”(Trần Trung Đạo)
Con quỳ bên ni dòng sông
Trông qua bên tê mồ mẹ
Trời ơi nước ngập cánh đồng
Thịt xương trôi theo dòng sông
Mẹ ơi đớn đau trong lòng
Trời cao thấu cho lòng con
Chừ trông nước lụt dâng về
Lòng con xót xa não nề
Trời ơi mẹ mất bên tê
Con còn vạn dặm sơn khê
Mẹ ơi, mẹ Việt Nam ơi!
Ngày xưa ở buổi tàn thu
Con đùa với bóng cau nghiêng
Mẹ nhìn nhỏ nhẹ lời khuyên
Coi chừng khuya khóc bà tiên bả buồn
Mẹ cho con đi chợ làng
Dọc theo tường hoa rực rỡ
Tưởng đâu cả đàn bướm đậu… và con rất nhớ
Những lối mòn quanh quẩn luỹ tre xanh
Nhưng chừ xa cách đại dương
Con ở bên ni trông về bên nớ
Nhìn thịt xương trôi theo dòng nước lũ
Con nghẹn ngào đau đớn quá mẹ ơi!
Con quỳ nên ni dòng sông
Trông qua bên tê mồ mẹ
Trời ơi nước ngập cánh đồng
Thịt xương trôi theo dòng sông
Mẹ ơi đớn đau trong lòng
Trời cao thấu cho lòng con
Nước Trôi Mồ Mẹ
Thơ Hoàng Phong Linh-Nhạc Nguyệt Ánh
Hạtsươngkhuya trình bày

"Nước Trôi Mồ Mẹ" của nhà thơ Hoàng Phong Linh Võ Đại Tôn là bài thơ viết về Mẹ và dòng sông Thu Bồn trong mùa lũ lụt "Hình ảnh dòng sông, cơn lụt và ngôi mộ nhỏ từ bài thơ anh viết, in sâu vào ý thức của tôi từ hai mươi năm trước chợt hiện ra chiều nay trên xứ người xa lạ. Hình ảnh bi thương đó không phải chỉ của riêng anh mà còn của tôi và của tất cả những đồng bào cùng số phận. Anh em chúng tôi, tuổi tác cách nhau hơn 20 năm mà cùng chịu chung một nỗi đau. Nỗi đau chỉ lớn thêm theo thời gian nhưng không có tuổi."(Trần Trung Đạo)Con quỳ bên ni dòng sôngTrông qua bên tê mồ mẹTrời ơi nước ngập cánh đồngThịt xương trôi theo dòng sôngMẹ ơi đớn đau trong lòngTrời cao thấu cho lòng conChừ trông nước lụt dâng vềLòng con xót xa não nềTrời ơi mẹ mất bên têCon còn vạn dặm sơn khêMẹ ơi, mẹ Việt Nam ơi!Ngày xưa ở buổi tàn thuCon đùa với bóng cau nghiêngMẹ nhìn nhỏ nhẹ lời khuyênCoi chừng khuya khóc bà tiên bả buồnMẹ cho con đi chợ làngDọc theo tường hoa rực rỡTưởng đâu cả đàn bướm đậu… và con rất nhớNhững lối mòn quanh quẩn luỹ tre xanhNhưng chừ xa cách đại dươngCon ở bên ni trông về bên nớNhìn thịt xương trôi theo dòng nước lũCon nghẹn ngào đau đớn quá mẹ ơi!Con quỳ nên ni dòng sôngTrông qua bên tê mồ mẹTrời ơi nước ngập cánh đồngThịt xương trôi theo dòng sôngMẹ ơi đớn đau trong lòngTrời cao thấu cho lòng conNước Trôi Mồ MẹThơ Hoàng Phong Linh-Nhạc Nguyệt ÁnhHạtsươngkhuya trình bày https://phailentieng.blogspot.com/2020/09/nuoc-troi-mo-me.htmlhttps://youtu.be/Cb-r4KQy4tY

Posted by Vong Ngay Xanh on Tuesday, September 8, 2020