Hỡi những ai còn Mẹ,
Kéo chăn đắp cho Người,
Xin đừng ai như tôi
Để Mẹ lạnh bên trời.
Hỡi những ai còn Mẹ,
Hãy ngồi bên nói cười,
Xin đừng ai như tôi,
Mẹ già không ngày vui !
Hỡi những ai còn Mẹ,
Cầm tay gọi Mẹ ơi,
Xin đừng ai như tôi,
Cô đơn bóng Mẹ ngồi.
Hỡi những ai còn Mẹ,
Đơm chén cơm dâng Người
Xin đừng ai như tôi,
Chén cơm chưa kịp mời !
Mừng cho ai còn Mẹ
Cài bông hồng thắm tươi,
Dù con bao nhiêu tuổi,
Vẫn dại trong lòng Người.
Hỡi những ai còn Mẹ,
Hãy ôm chặt Mẹ hoài,
Đừng như tôi tay yếu,
Không giữ được Mẹ rồi.
Mẹ còn không lo được,
Mẹ mất, con quê người !
Xin đừng ai như tôi,
Xin đừng ai như tôi !
Khi chim chiều khép cánh,
Ngày bên Mẹ đã trôi,
Có Mẹ chỉ một thời,
Ngắn lắm trái tim ơi !
NGUYỄN PHÚC SÔNG HƯƠNG