LO XA-NHƯNG KHÔNG LO SỢ (Huỳnh Quốc Bình)

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail
Biết lo xa là đức tính tốt cần phải có ở mỗi người trong chúng ta. Người khôn ngoan, dứt khoát phải biết lo xa…
 
Tháng 12 năm 2020 tôi có viết bài tiêu đề “lo xa” để kể một số điều liên quan đến cá tính “không giống ai” của tôi. Bài viết được lưu trữ tại đây, https://huynhquocbinh.net/2020/12/17/lo-xa/
Sau khi tôi quảng bá bài viết nêu trên, có vài mục sư và vài vị cao niên tại Oregon, cùng nhiều độc giả xa gần, viết email ủng hộ, khen tôi biết thận trọng, lo xa trong đời sống, và dĩ nhiên, tôi rất cảm động. Cũng có một số người cho biết, nhờ đọc bài viết của tôi mà họ giật mình, nhắc nhở họ chớ xem thường những bất trắc có thể xảy ra trong đời sống hằng ngày.
Bên cạnh những lời khích lệ, ủng hộ, cũng có một độc giả đã cho rằng kiểu lo xa của tôi đến từ tâm trạng của người có “đầu óc bệnh hoạn”. Người đó cho rằng ở các xứ tự do, tư bản và văn minh như Hoa Kỳ, mọi thứ đã có chính phủ lo; đừng làm như thể mình đang ở các nước chậm tiến hay cộng sản. Dĩ nhiên, tôi không bỏ thì giờ để đôi co với những độc giả góp ý với tôi kiểu “thầy đời” đó.
Tôi nhắc điều trên không phải vì sự bực mình, mà tôi chỉ muốn nói rằng, không phải ai cũng thích lo xa, hay có nhu cầu “lo xa”. Họ tự tin là phải, bởi mọi thứ đã có “nhà nước” hay xã hội lo rồi, họ chỉ lo hưởng thụ, không cần phải lo xa hay bận tâm giống như tôi hay bao nhiều người khác. Riêng những người có trách nhiệm với bản thân và gia đình mình, cho rằng, người khôn ngoan, dứt khoát phải biết lo xa.
Bài viết này tôi cũng muốn xác định rằng, lo xa và lo sợ hoàn toàn khác nhau. Tánh lo xa, hay biết lo xa, là hành động có suy tính, để đề phòng trước những việc không may có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Còn lo sợ là tâm trạng sợ hãi, lòng nơm nớp những lo âu.
Có người do hiểu lầm hay quá “thiêng liêng” nên cho rằng, con dân Chúa không cần phải lo xa hay chớ nên lo lắng thái quá, bởi theo họ, tánh lo xa dành cho những kẻ kém đức tin. Họ còn cho rằng với vị trí của một giáo sĩ hay mục sư, đáng lẽ tôi không nên viết bài tạo sự hoang mang cho người khác. Họ đã dựa vào lời khuyến cáo của Chúa Cứu Thế Jesus về sự “lo lắng” để kết luận rằng con dân Chúa không nên quá lo lắng hay lo xa.
Thật sự, Chúa Cứu Thế Jeus có phán, “Vậy, chớ lo lắng chi về ngày mai; vì ngày mai sẽ lo về việc ngày mai. Sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy.” (Ma-thi-ơ 6:34)
 
Thời Cựu Ước, Kinh Thánh đã có dạy rằng, “Kế hoạch của người cần mẫn chắc chắn sẽ đưa đến dư dật, nhưng mọi kẻ hấp tấp sẽ đưa đến thiếu thốn.” (Châm Ngôn 21:5)
 
Căn cứ vào hai lời dạy trên, chúng ta sẽ thấy rằng, Chúa khuyến cáo “chớ lo lắng” chứ không phải Ngài dạy “chớ lo xa”. Bằng chứng là Kinh Thánh dạy rằng, để được đầy đủ hay thành công, con người phải có kế hoạch làm việc, phải có sự tính toán trước, bởi “đợi nước tới trôn rồi mới nhảy” mới giải quyết theo kiểu hấp tấp, kể như thất bại, và nếu nói về mặt vật chất, sẽ bị thiếu thốn.
Trong đời sống, tôi biết có những người rất bản lãnh, họ rất tự tin trong mọi sự, nhưng luôn biết phòng xa. Họ thường nghĩ trước những bất trắc có thể hay chắc chắn sẽ xảy ra, hầu chuẩn bị cách đối phó. Tuy nhiên, có những thành phần luôn ngại khó, sợ nguy, thứ gì cũng lo, cũng sợ, cũng không dám đối đầu, nhưng lại vô cùng bất cẩn trước những việc đáng lẽ họ phải biết “lo xa”.
Trận bão tuyết đổ xuống nhiều nơi tại Hoa Kỳ hôm giữa tháng 2 năm 2021 vừa qua, gây cho 70 người chết và thiệt hại vật chất lên đến 19 tỷ Mỹ kim. https://en.wikipedia.org/wiki/February_13%E2%80%9317,_2021_North_American_winter_storm
Vùng Tây Bắc Hoa Kỳ gồm Oregon và Washington hôm 14 và 15 tháng 2, cũng bị bão tuyết khá nặng. https://www.koin.com/news/photo-galleries/photos-ice-storm-oregon-sw-washington-02152021/
Quận hạt Clackamas Tiểu Bang Oregon, có bốn trường hợp tử vong vì khí độc carbon monoxide. Họ chết trong ba nơi khác nhau khi cố gắng giữ ấm sau khi một cơn bão mùa đông ập vào vùng Tây Bắc Hoa Kỳ và nhiều nơi khác. Riêng Tiểu Bang Texas là vùng nóng, ít khi bị lạnh, nên trận bão tuyết lần này, mọi người gặp nhiều khó khăn. Có những người chết vì khí độc carbon monoxide, thật thương tâm. Điển hình là hai phụ nữ, một già một trẻ đã chết oan, bởi vì thiếu hiểu biết về khí độc carbon monoxide. Họ nổ máy xe trong nhà xe (garage) để sưởi ấm, khí độc vừa nêu đã giết chết họ. Đây là loại khí độc được mô tả bằng tiếng Anh, “The Silent Killer”, tạm dịch, “sát thủ thầm lặng”.
Hằng năm, tôi có quảng bá bài viết về khí độc giết người, được lưu trữ tại đây:  https://huynhquocbinh.net/2021/02/18/nguoi-chet-theo-mua-dong-chet-vi-khi-doc-carbon-monoxide/
Cũng trong thời gian nêu trên, một gia đình tại Thành Phố Sugar Land, TX, USA, nhà bị cúp điện nên phải sử dụng lò sưởi để sưởi ấm. Không biết lý do gì đã tạo ra hỏa hoạn, kết quả bà ngoại và ba cháu nhỏ bị chết cháy. Cũng trong căn nhà đó, một phụ nữ 41 tuổi, mẹ của ba cháu nhỏ và người bạn gái của cô ấy được cứu sống, nhưng bị thương tích khá nặng.
Trong bài viết “lo xa” https://huynhquocbinh.net/2020/12/17/lo-xa/, tôi có kể rằng, do theo dõi thời cuộc tại Hoa Kỳ và thế giới, tôi có vài thứ phải “lo xa” nên nảy ra vài suy nghĩ “hơi bất thường”. Tôi đã gọi hỏi những người thân yêu và vài bạn hữu có nhà riêng, rằng:
Câu hỏi thứ nhất: Nếu chẳng may nguồn nước từ thành phố (city water) mà bạn sử dụng hằng ngày bị cúp hoàn toàn trong vài ngày, thì bạn có đủ nước để uống và nấu ăn hay không? Khoảng 90% số người cho biết là nước uống thì có đủ, nhưng nước để nấu ăn thì không.
Câu hỏi thứ nhì: Nếu chẳng may công ty điện lực hay công ty cung cấp ga (chất đốt) bị cúp vài ngày, bạn có phương tiện gì để nấu ăn không? Khoảng 50% số người cho biết là chỉ có thể nấu ăn vài ngày, số còn lại, không có phương tiện gì cả.
Câu hỏi thứ ba: Vào mùa đông, nếu không có ga và điện chừng vài ngày để sử dụng lò sưởi, bạn cần làm gì? Hầu hết mọi người đều cho biết là nếu mặc áo lạnh và trùm mền mà vẫn không đủ ấm thì phải “di tản” nhưng chạy đi đâu, họ chưa biết?
Những thứ lo xa của tôi đã xảy ra. Về chuyện thiếu điện đã tạo ra những hệ lụy thật thương tâm như đã nói. Còn chuyện thiếu nước thì sao? Xin thưa, vì nhiệt độ ngoài trời quá thấp, bão tuyết làm cho một số nhà bị khối nước đông lạnh quá nặng, làm sập máy nhà, ống nước bị bể, nhà không có nước uống hay nấu ăn. Cũng tại Texas, USA, vì trong nhà không có dự trữ nước, nên khi bị cúp nước, có người đã lấy tuyết nấu chảy thành nước, nấu mì gói ăn cho đỡ đói
Cũng may, nhờ họ có lò ga và có ga để nấu, nếu không, chờ tuyết tan chắc phải lâu lắm.
Tại Tiểu Bang Oregon, sau trận bão tuyết ấy, tôi có dịp chạy một vòng khu vực Thủ Phủ Salem và một vài vùng phụ cận, nên chứng kiến cây, nhánh cây gãy đổ nằm la liệt, chắc giới trách nhiệm thành phố phải có thêm thời gian để dọn dẹp.
Khu vực gia đình tôi cư ngụ bị cúp điện năm ngày. Tôi có phước hơn nhiều người, vì trước khi xảy ra vụ bão tuyết khoảng hai tuần, tôi có mua máy phát điện (generator) để thủ trước. Nhờ biết “lo xa” hay bị gọi là do “đầu óc bệnh hoạn” nên ngoài việc có điện để sử dụng đèn và lò sửi, gia đình tôi giữ được một tủ lạnh, một tủ đông lạnh thức ăn cho mình, đồng thời có cơ hội “cứu bồ” hàng xóm bằng cách tiếp điện cho một gia đình kế bên không có máy phát điện, giữ được một tủ lạnh, đèn và sử dụng lò sửi đủ ấm, cho đến khi có điện trở lại.
Tôi có viết theo kiểu “khoe” cho vui trên trang Facebook cá nhân, Huynh Quoc Binh, “Tự nhiên, hôm nay tôi trở thành “giám đốc công ty điện lực”. Tôi vừa cung cấp điện cho mình và cho hàng xóm. Máy phát điện và dây điện này nọ, nó dớt tôi gần 800$ của “đế quốc Mỹ”.

Như đã nói, tôi là người có tánh lo xa và thường cẩn thận trong mọi vấn đề. Cái tánh lo xa của tôi từng làm cho vợ con và những ai sinh hoạt chung với tôi rất bực mình. Tuy nhiên những thứ tôi “lo xa” ít nhiều đã lần lượt xảy ra và họ đã hiểu lý do tại sao tôi phải “lo xa”.
Kết luận
Tôi xin mượn lời kết luận trong bài “lo xa” để kết thúc bài viết này, “Khi con người được sống trong một đất nước thanh bình, tự do, không chiến tranh. Dễ dàng làm cho người ta không có sự cảnh giác hay mất dần sự đề phòng những bất trắc trong đời sống. Ai có tánh phập phòng lo sợ đủ mọi thứ thì không nên, nhưng biết lo xa là đức tính tốt cần phải có ở mỗi người trong chúng ta.
Huỳnh Quốc Bình
https://www.youtube.com/watch?v=PAW4uxrYk2U&t=1s