HUYNH ĐỆ CHI BINH (Chàng Đông Ry Nguyễn)

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail

May be an image of 1 person, child and standing

Đại úy Nguỵ Phiếm (Ngụy là họ của ông) pháo đội trưởng pháo đội C/221/PB/SĐ22/BB

May be an image of 3 people, people sitting and indoor

Chàng Đông Ry Nguyễn ngồi giữa vợ chồng Đại úy Nguỵ Phiếm tại nhà riêng của ông, tháng 6/2014

Đại uý Nguỵ-Phiếm*
Xưa là pháo đội trưởng của tôi
Ông xuất thân nhà giáo
Gặp thời binh lửa
Non sông cần ông khoác áo chinh nhân
Lúc còn dưới trướng
Tôi sợ ông coi sợ cọp không bằng
Mỗi bận hành quân
Ông hét hô ra lửa
Lính thằng nào ba gai
Ông trị cho tới bến
Nhưng tấm lòng thương lính rất bao dung…
Ông chỉ huy pháo đội
Kéo súng dọc ngang
Khi Phù-Mỹ Tam-Quan
Lúc Bồng-Sơn Đệ-Đức
Hết vùng duyên hải
Lại đến cao nguyên
Gót giày đinh đạp đèo dốc Măng-Giang
Qua căn cứ 95, 94
Tới Lệ-Trung, Lệ-Minh, Thanh-An đất đỏ
Nơi cuối cùng là Eo-Gió
Vùng địa đầu phía bắc Kon-Tum!
Tháng ba một chín bảy lăm
Lệnh ban hành di tản
Pháo đội tôi bọc hậu cuối đoàn
Ngang phi trường Cù-Hanh
Nhìn lửa khói lòng đau như cắt
Về Pleiku phố phường hỗn loạn
Dân cứ bám vào lính tráng mà đi
Đường số bảy chậm rì
Ông chỉ huy vừa đi vừa bắn
Gạo hết đạn vơi
Ông chạy ngược chạy xuôi
Cũng cam đành bất lực!
Đến Phú-Túc thì sức cùng lực kiệt
Bắn vừa xong phát đạn cuối cùng
Ông ra lệnh đoanh tròng nước mắt
Thôi…anh em phá nòng…
Tháo cơ bẩm đem chôn
Tôi ngập ngừng tiến đến bắt tay ông
Nói lời từ giã…
Từ phút đó mỗi người mỗi ngả
Mấy chục năm trời không tin tức gì nhau.
Bốn chục năm sau
Nghe tin ông còn sống
Đang ở quê nhà Bình-Định, An-Nhơn
Tôi gọi điện hỏi han
Rồi tức tốc hôm sau
Cỡi xe máy vượt Cù-Mông tìm thăm xếp cũ.
Ôm chầm tôi ông cười ha hả
Mà xem chừng hai con mắt rưng rưng
(Hoá ra lòng tráng sĩ
Đôi lúc cũng yếu mềm!)
Dắt tay tôi vào nhà
Giới thiệu cùng bà vợ:
-“ Bà coi đây cái thằng lính cũ
Từng bị tui nhốt chuồng cọp xỡn đầu
Thế mà còn tìm để thăm nhau
Trong khi những thằng từng nhận tui ân huệ
Sống gần đây không thèm hỏi một câu!”
-“Đại uý ơi…cuộc đời vốn thế
Có kẻ chung tình thì có kẻ vong ân”
Hối bà vợ dọn ăn
Cầm ly bia chạm khẽ
Nói với tôi mà như nói chính mình:
-“Thua trận rồi thôi hãy gọi bằng anh
Đừng kêu qua đại uý…
Mà đau lòng chiến sĩ nghen em!”
Buổi tao phùng cảm động nhớ không quên
Khi bắt tay từ giã
Ông lại cười ha hả
-“Thắng thua là chuyện nhỏ
Ta cảm ơn chú mày
Dù trải qua dâu bể
Vẫn giữ tình…Huynh Đệ Chi Binh”.
Chàng Đông Ry Nguyễn