Em vẫn đi giữa dòng đời vội vã
mà nghe lòng thương quá
tháng 4 ơi
khoé mắt lệ cay
khóc thời ly loạn
khóc non sông một thoáng đã tơi bời
Lá trăm năm
lá rơi về cội
nước ngàn năm
nước chảy về nguồn
anh và em
mang tủi hờn vong quốc
thân phận người
đâu thể xót xa hơn
Thời gian quên
thời gian quên thì chớ
hỏi bao người còn nhớ
CHUYỆN THÁNG 4 ?…