BIÊN GIỚI CA (thơ Đông Ry Nguyễn)

Facebooktwitterredditpinterestlinkedinmail

May be an image of 3 people, people standing and military uniform

May be an image of 1 person

Núi cao chớn chở mồ uổng tử
Rừng xanh bát ngát hồn ma thiêng
Chiến địa máu trào như là suối
Biên giới hề, âm u dị thường
Biên giới ngày nắng nung chảy mỡ
Biên giới đêm lạnh như cắt da
Xác chết rủ nhau ngồi ngay dậy
Đốt lửa rừng lên mà hát ca…
Ta mang thân trấn thủ lưu đồn
Ba năm biên giới nhận là con
Ba năm man dại theo rừng rú
Buổi chiều ngồi vuốt chòm râu non
Bạn ta áo bạc màu sương gió
Đem tuổi xuân phơi giữa chiến trường
Từ buổi lên đường xa phố chợ
Chưa từng san sẻ chuyện yêu đương
Ngày mai xuống núi ta tìm rượu
Quyết chí tiêu pha hết nỗi buồn
Những lòng lính trận thèm say quá
Men nồng chống lạnh gió biên cương
Thôi em, chớ có chờ ta nhé
Đã mặn lắm rồi lệ núi sông
Bạn ta trăm đứa qua sông Dịch
Mẹ già mòn mỏi cũng bằng không
Những kẻ thù ta thân gầy đói
Núp lá rừng xanh chực bắn rình
Nhai vắt cơm khô mà lặn lội
Cam chịu hề, sinh bắc tử nam
Bắc nam đau xót trời tang tóc
Đem máu xương hờn bón đất hoang
Biên cương đâu thấy người cô phụ
Thờ chồng quấn vội chiếc khăn tang
Chiều nay sương xuống mờ quan ải
Nghe tiếng hồn ma hú não nề
Vỗ tay ta hát hề, biên giới
Chinh chiến người đi chẳng trở về…
Chàng Đông Ry Nguyễn
(Eo gió-KonTum 1974)